Lê Thốc còn rất nhiều nghi vấn nữa, muốn hỏi tiếp, tuy nhiên cậu dễ dàng nhận thấy Ngô Tà không muốn trả lời. Sau khi nói xong hắn không nói gì nữa, mà ngồi xuống, bắt đầu hút thuốc.
Lê Thốc cũng ngồi bên cạnh hắn, sắp xếp lại những chi tiết vừa nghe. Thực ra ban nãy câu mà cậu muốn hỏi nhất là về việc phân tích của Ngô Tà xem chuyện này là sao, nhưng mà hình như đối với chuyện này Ngô Tà cũng không có một suy luận cụ thể nào. Cậu cảm giác được trong lòng Ngô Tà vẫn còn khúc mắc gì đó, đây đã là lần thứ hai cậu cảm thấy, hơn nữa dường như càng đến gần Cổ Đồng Kinh, biểu hiện của Ngô Tà càng rõ ràng.
Lê Thốc tự tìm chi mình một nguyên nhân, ít nhất một điểm đã có thể khẳng định, nơi gọi là Cổ Đồng Kinh ấy, hẳn phải rất quỷ dị, nhưng dường như có một cổ mộ giá trị, mà tất cả những người từng đến nơi đó, sau khi trở về đều hoặc nhiều hoặc ít xảy ra chuyện.
Tất cả mọi người đều không biết những người đó đã gặp chuyện gì ở Cổ Đồng Kinh, bọn họ đi vào, có phải cũng gặp tình huống giống nhau? Nghĩ tới đây, cậu không khỏi có một nỗi lo sợ mơ hồ, nếu không phải là sợ người nhà mình có thể bị liên lụy, ban đầu cậu cũng sẽ không tin những điều đó mà nhận lời tới đây. Hy vọng là những thứ kia đều không phải là sự thật, hy vọng là mình có thể bình an về nhà.
Đang nghĩ ngợi, Ngô Tà bỗng nhìn sang cậu, lại nói: “Đứng lên, cậu ngồi ở chỗ này làm cái gì?”
“Tôi cũng muốn nghỉ ngơi một chút.” Cậu lắp bắp nói.
” Lạc đà mới cần nghỉ ngơi, cậu nghỉ ngơi cái gì? Nơi này phong cảnh đẹp như vậy, đi chụp ảnh đi.” Ngô Tà nói, “Nhiếp ảnh gia phải có dáng vẻ của nhiếp ảnh gia, đừng ở bên cạnh làm phiền tôi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play