Ánh chiều ta buông xuống, hiện lên một vùng hoang mạc có nét giống với đại sa mạc được miêu tả trong “Sở Lưu Hương truyền kỳ”, dưới nắng chiều, cồn cát từ màu vàng kim hóa thành màu đỏ, những phần tối lại càng mờ nhạt, cồn cát liên miên hiện ra một quang cảnh với hiệu ứng lập thể vô cùng kỳ ảo. Đứng ở sườn núi cao nhìn ra xa, mặt trời lặn và sa mạc mênh mông tạo ra cái mỹ cảm lay động lòng người.
Nhìn cảnh sắc như vậy, cho dù là kẻ trần tục nhất, không muốn lĩnh hội cái đẹp nhất, cũng sẽ bị vẻ đẹp này xuyên thấu, khiến cho rung động.
Lê Thốc ngồi trên lưng lạc đà, nhìn người trước mặt, tạm thời quên đi những chuyện đã xảy ra, chỉ chìm đắm trong bức tranh tuyệt mỹ này. Cho đến tận khi lạc đà phía trước dừng lại, trước mắt xuất hiện một vùng cây cỏ xanh biếc xung quanh một hồ nước nhỏ, cậu mới thoát khỏi mạch suy tư đó, chợt nhận ra rằng mình cơn bản cũng chẳng biết tại sao phải đến nơi này.
Cậu nghĩ lại một chút, chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này thật vô cùng kỳ lạ và đến quá nhanh, cậu thậm chí còn chưa kịp suy xét hết mọi sự. Nửa tháng trước, điều cậu lo lắng nhất chỉ là bị cha cho ăn đòn và cô giáo sẽ trách phạt cậu, giờ đây, những việc này lại chẳng còn đáng để bận tâm. Đầu tiên là sau lưng mình bị người ta khắc thành bức tranh sông Thanh Minh, bây giờ lại bị ép đến cái nơi mà chim cũng không buồn tới.
A nhầm, vừa mới nghĩ xong cậu đã thấy vài con chim lạ hoắc vút lên từ hồ bay về phía ánh mặt trời. Nơi này vẫn có chim tới thật.
Tại sao mình lại đến đây, hơn nữa còn chẳng chút lo lắng khi cô giáo biết mình trốn học. Chính là vì lý do trốn học rất chính đáng, bị người ta bức ép.
Để cho cái khổ này dịu đi, biện pháp tốt nhất là chịu đựng một nỗi khổ lớn hơn. Mà nếu không phải tự mình trải qua, cái gọi là gian khổ, đối với Lê Thốc mà nói, quả thực là một sự thử thách trong đời cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT