Ngô Tà dọn dẹp đồ trên bàn một chút, đặt một đồng xu ở giữa bàn: “Đây là thành Hắc Thủy của Tây Hạ.” Sau đó đặt một bao thuốc lá ở bên cạnh, “Đây có lẽ là vị trí mà Lam Đình đã đến, cậu có phát hiện gì không?”
Lê Thốc làm động tác: “Rất gần.”
“Thành Hắc Thủy là một thành cổ nổi tiếng bậc nhất trên Con Đường Tơ Lụa, về sau, thời nhà Tùy, trong một đêm bị bão cát vùi lấp, từ đó về sau biến mất không còn bóng dáng. Năm 1909 nơi này bị tên trộm mộ người Nga phát hiện, khai quật và cướp sạch không còn một món nào. “Ngô Tà nói, “Tuy nhiên, người ta cho rằng, của cải thật sự của thành Hắc Thủy chưa bị phát hiện. Trước thời Tùy, thành Hắc Thủy là cứ điểm quan trọng ở biên quan, đã có vô số người chết quanh khu vực này. Trong lịch sử, thành Hắc Thủy đã từng có mấy thời kỳ cường thịnh. Tới thời Đảng Hạng, thủ thành người Mông Cổ đã tích lũy một lượng lớn tài sản, người thống trị trong thành bị đại quân Trung Nguyên vây khốn, sau khi phá được vòng vây đã trốn vào sa mạc. Nhưng quân đội vùng Trung Nguyên dó sau khi vào trong thành Hắc Thủy lại không phát hiện được chút của cải nào. Có người nghi ngờ thời kỳ Đảng Hạng, tất cả của lả trong thành Hắc Thủy đều được người Mông Cổ mang vào sa mạc Badain Jaran. Vì vậy, binh lính Trung Nguyên lại dẫn quân vào sa mạc, đuổi theo dấu vết đó họ tới một nơi gọi là Cổ Đồng Kinh.”
Lê Thốc nghe đến ngây người, trong đầu cậu cũng đã hiểu đại khái về toàn bộ chi tiết và kết luận cuối cùng. Bất kể là cậu có tin hay không, Ngô Tà kể chuyện hẳn là rất đặc sắc.
” Bọn họ phát hiện áo giáp và vũ khí của tàn binh của Mông Cổ, toàn bộ rải trên mặt cát, tuy nhiên toàn bộ binh lính đều đều biến mất, không một vết máu, không một dấu tích ẩu đả, chỉ còn có những y phục và vũ khí này.” Ngô Tà nói tiếp.
Lê Thốc “A” một tiếng, dừng một chút: “Kết luận của anh là gì?”
Ngô Tà thở dài, châm điếu thuốc nữa rồi hút một hơi: “Dựa theo truyền thuyết này, nhóm người Mông Cổ đó khẳng định ở ngay trong khu vực sa mạc,hơn nữa nhất định là ở gần Cổ Đồng Kinh.” Hắn cười cười, “Nếu như Cổ Đồng Kinh có một phế tích hoàng lăng đang ẩn giấu, thì địa điểm tốt nhất là ở nơi này. Những tin tức này đối với người buôn cổ vật như tôi mà nói, giống như cầu không được. Vì vậy, tôi thành lập một nhóm người, phái họ đến sa mạc điều tra trước. Bốn tháng, rốt cuộc bọn họ cũng tìm được nơi trong hình, thế nhưng, lại không phát hiện gì hết. Thứ duy nhất lấy được là, ” Ngô Tà chỉ vào sau lưng Lê Thốc, ” đồ hình đó. Bọn họ ở bên ngoài Cổ Đồng Kinh phát hiện một bức tượng Phật ở miếu thờ trong hang đá, tuy nhiên trang phục trên bức tượng Phật này có rất nhiều đặc điểm riêng biệt của Mông Cổ cổ đại. Ở phía sau tượng Phật, bọn họ phát hiện hình vẽ này được khắc trên lưng bức tượng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play