Thành Uy Nhung, đô thành Khuyển Nhung, tuy rằng là kinh đô một quốc gia nhưng vẫn nằm tại một mảnh bình nguyên hoang vắng sâu về hướng Bắc. So với Trường An phồn hoa náo nhiệt, Uy Nhung không khỏi có chút quạnh quẽ thê lương. Khuyển Nhung trước giờ chủ yếu dựa vào buôn bán và nuôi thú lấy da cùng lông, tuy rằng hiện đang trong thời kỳ chiến tranh nhưng vẫn có không ít thương nhân lui tới nơi này.

Trước kia đại bộ phận thương nhân đến đây đều là buôn bán đồ vật từ Đại Khải, hiện giờ hai nước giao tranh nên rất nhiều thương nhân lo lắng dừng lại, nhưng vẫn còn không ít người vì lợi nhuận mà bí quá hóa liều, chỉ là đa phần đều phải đi vòng qua La Sát Quốc nơi phương Bắc thật xa mới có thể tiến vào lãnh thổ Khuyển Nhung.

Đám người Viên Tinh Dã chia làm hai nhóm xâm nhập Uy Nhung, bọn họ đều hóa trang thành thương nhân Đại Khải đi vòng tới La Sát Quốc, trên mặt Viên Tinh Dã cũng dán một chòm râu thật dày.

Trải qua một phen tra soát ngoài cửa, hơn nữa được mật thám trong thành tiếp ứng, bọn họ cuối cùng cũng thuận lợi tiến vào bên trong Uy Nhung. Mật thám tại đây đã tận lực tra tìm địa điểm Hạ Tử Mặc bị giam, chỉ là tình hình chiến sự khẩn cấp, phòng thủ trong thành nghiêm ngặt, bọn họ đến giờ cũng chưa tra ra được tin tức hữu dụng gì.

Ba ngày ở trong thành Uy Nhung xem như đã phần nào quen thuộc địa hình cùng hoàn cảnh nơi đây, lúc này cuối cùng cũng có mật báo đưa tin đến.

"Giám quân đại nhân đang bị giam giữ bên trong Khuyển Nhung Vương Cung, nhưng cụ thể là chỗ nào lại chưa rõ." Bùi Thập Viễn lên tiếng. Thẩm Băng lại nói, "Vương Cung của Khuyển Nhung không rộng như Thái Minh Cung, kể cả không biết ở nơi nào, chậm rãi tìm từng chỗ một hẳn là cũng có dấu vết để lại."

Viên Tinh Dã nhìn bản đồ Vương Cung Khuyển Nhung trên tay, bản đồ này vốn là trước đây Khuyển Nhung tới xưng thần đã đưa cho Đại Khải, sau này nàng vẫn luôn nghiên cứu phương pháp đối phó Khuyển Nhung, tình báo từ triều đình đem đủ mọi loại tư liệu tới tay nàng, bao gồm cả tấm bản đồ trước mặt.

Chỉ là đã từ rất lâu rồi, không biết bài trí chỗ này có cải biến hay thay đổi gì không. Nàng cũng nghĩ là nếu Hạ Tử Mặc bị giam giữ, Vương Cung quả thật là một địa phương không tồi, như vậy Dã Lợi Hợp cũng không cần phải phân nhỏ binh lực, một phần canh gác Hạ Tử Mặc một phần bảo vệ Vương Cung.

Hạ Hàn Thu đi tới, đem trà đặt tới trước mặt ba người, nàng lần này cũng đi theo tới chỗ này. Luận về công phu, nàng vẫn là không đủ, nhưng đến khi nàng thỉnh cầu được đi theo, Viên Tinh Dã thế nhưng lại đồng ý.

"Nguyên soái --- không, công tử, chúng ta phải làm sao bây giờ?" Bùi Thập Viễn nói. Thời gian của bọn họ có chút hữu hạn, cứu được Hạ Tử Mặc xong còn phải gấp rút chạy về U Châu, một đường này nếu chẳng may bị Khuyển Nhung phát hiện truy kích còn không biết phải tốn thêm bao nhiêu lâu. Hơn nữa bây giờ đã đến thời gian ước định nhường ra Hắc Phong Thành, phỏng chừng Khuyển Nhung cũng đã phái người tới tiếp nhận.

Thời tiết vào đầu hạ đã chuyển ấm, bên trong thành Uy Nhung cũng có thể thấy được từng mảnh hoa muôn sắc nở rộ, bất quá tộc Khuyển Nhung xưa nay thiên vị vũ lực, cho nên bên trong Vương Cung cũng chỉ có một ít hoa tươi đặt ở trong góc. Hạ Tử Mặc đang bị giam giữ ở đây, nhưng nàng cũng không quá mức hoảng loạn, một phần là bởi đến tận bây giờ Dã Lợi Hợp vẫn luôn dùng lễ nghĩa đối đãi nàng.

Hạ Tử Mặc ngồi ở trên ghế, phía sau là hai người thị nữ Quân sư cố ý điều tới hầu hạ nàng. Từ khi nàng bị đem đến nơi này mấy ngày trước, đến bây giờ vẫn chưa hề có ai tới đưa ra yêu sách gì. Nàng chỉ cần không bước chân ra khỏi gian điện này, sẽ không có ai quản tới nhất cử nhất động của nàng.

Bên ngoài truyền đến vài tiếng bước chân, sau đó cửa phòng mở ra, Quân sư bước vào, phía sau là Trình Kinh cùng mấy người hộ vệ. Trong mắt Hạ Tử Mặc hiện lên khinh thường nhàn nhạt, sau đó lên tiếng, "Quân sư tới đây không biết là có gì muốn chỉ giáo?" Nàng cũng không hận Quân sư, thần phụng mệnh chủ, Quân sư đây cũng chỉ là tận lực vì Khuyển Nhung.

Nàng hận chính là Trình Kinh tiểu nhân kia, thân là con dân Đại Khải lại có thể làm ra loại chuyện táng tận lương tâm như thế này.

Quân sư nói, "Hạ Giám quân ở giữa địch doanh mặt không biến sắc, bổn quân sư cũng là vạn phần bội phục. Quả nhiên là cân quắc bất nhượng tu mi." Hạ Tử Mặc chỉ đáp, "Quân sư quá lời rồi."

Sắc mặt Quân sư khẽ động, "Viên Tinh Dã đã nhường ra Hắc Phong Thành, toàn bộ Khải quân hiện đã rút về U Châu, chỉ vài ngày sau U Châu Thành cũng sắp trở thành địa phương của Khuyển Nhung." Hạ Tử Mặc trong lòng căng thẳng, nàng cũng biết Viên Tinh Dã khẳng định là sẽ đáp ứng điều kiện của Khuyển Nhung, chỉ là điều kiện này quả thật quá mức hà khắc.

Nàng cười lạnh, "Yêu cầu của Quân sư cũng thật cao, Hạ Tử Mặc chỉ là một người vô dụng, Quân sư không khỏi đề cao ta quá rồi. Huống chi Viên Tinh Dã là đường đường chính chính giao tranh đoạt được hai thành U Châu cùng Hắc Phong, trái lại Khuyển Nhung luôn tự xưng đề cao dũng mãnh vũ lực lại dùng đến hạ sách như thế này, xem ra mai sau Khuyển Nhung cũng thật là vô lực nối nghiệp."

Quân sư cũng không nổi giận, đơn giản nói tiếp, "Chỉ cần có thể đạt được kết quả, bất kể mưu lược như thế nào, tại hạ cũng không để ý. Kỳ thật tại hạ cũng có chút hiếu kỳ, nếu dùng tên họ Hạ Giám quân đây ra áp chế, Viên Tinh Dã kia sẽ đồng ý quy hàng Khuyển Nhung, gia nhập đại quân chúng ta hay không? Lúc đó Đại Hãn nhất định sẽ tôn nàng chức danh xứng đáng, thậm chí còn có thể là Vương Phi Khuyển Nhung."

"Ngươi!" Hạ Tử Mặc mất khống chế đứng dậy, căm tức nhìn Quân sư, sau đó ánh mắt lại nhìn tới Trình Kinh phía sau hắn.

"Có Hạ Giám quân bên cạnh, Viên Tinh Dã mới có thể cùng ngươi che giấu nghi ngờ của Hoàng Thượng, viện cớ hậu cung tranh đấu. Huống chi Viên Tinh Dã kia tuy rằng binh lược vô sông, nhưng đối với triều đình chính sự vẫn luôn có chút trốn tránh. Giám quân đây tài trí hơn người, nếu như Viên Tinh Dã có Giám quân tương trợ, hẳn là có thể một tay che trời, quyền khuynh triều dã, triều lực cùng quân lực đều nắm chắc trong tay. Mấu chốt hơn chính là, ở trong lòng Viên Tinh Dã hiện tại, Giám quân là ái nhân một đời nàng đã định. Nếu lúc này Giám quân bỏ mình, nàng thực chỉ hận chính mình chưa chết."

Hạ Tử Mặc cười lạnh, "Quân sư vì sao lại nói ra những lời này, ta cùng Tinh Dã vốn là tri kỷ tương giao, vì sao đến trong miệng ngươi lại thành ái nhân một đời đã định. Chúng ta đều là nữ tử, sao có thể ở đem lòng yêu nhau? Huống chi kể cả phụ mẫu phu thê, vì đại sự quốc gia làm trọng, không có gì không thể buông bỏ. Nhìn Trình tướng quân phía sau ngươi kia là biết, vì tư lợi của bản thân liền quy nhập Khuyển Nhung, hoàn toàn vũ nhục phụ mẫu cùng thân nhân Trình tộc."

Quân sư nhìn chằm chằm Hạ Tử Mặc, một lúc sau mới lên tiếng, "Tài biện giải của Hạ Giám quân lợi hại, chỉ là Viên Tinh Dã là người thế nào ngươi cũng rõ ràng, đến lúc đó chúng ta cùng chờ xem, nàng nhất định sẽ đến cứu Hạ Giám quân, khi đó chỉ hy vọng nàng không làm ta thất vọng."

Hạ Tử Mặc tức khắc suy sụy, đây chính là tử lộ không có lối thoát. Nàng bị Khuyển Nhung bắt đi, nếu Viên Tinh Dã cái gì cũng không làm, chắc chắn Hoàng Thượng cùng Hạ gia sẽ không để yên, hơn nữa lúc đó Hoàng Hậu và Lý Quý Phi không chừng cũng có thể nhân cơ hội bỏ đã xuống giếng. Nếu Viên Tinh Dã đồng ý nhường ra U Châu Thành cùng Hắc Phong Thành, Khuyển Nhung cũng chưa chắc sẽ tuân thủ tín ước thả nàng đi, đến lúc đó thành trì đều đã mất, chỉ có thể lấy cái chết đền tội.

Biện pháp còn lại, chính là đích thân tới cứu nàng ra khỏi đây.

Ba lựa chọn này, chỉ có cái đầu tiên còn có thể toàn mạng, tuy rằng mang tội, nhưng Viên Tinh Dã công lao gấp nhiều lần khuyết điểm, cũng có thể bình yên vô sự đi qua. Nhưng nàng biết rõ, Viên Tinh Dã chắc chắn sẽ không chút do dự từ bỏ lựa chọn này.

Tinh Dã, đều là ta hại nàng --- Hạ Tử Mặc hận không thể lập tức đem bản thân lột da chặt xương. Nàng vẫn luôn nghĩ muốn bảo hộ người kia, hiện tại lại bởi vì nàng khiến người trong lòng lâm vào tuyệt cảnh.

Nhìn sắc mặt Hạ Tử Mặc tái nhợt, Quân sư cười nói, "Bất quá Hạ Giám quân có một câu ta thực thích, vì đại sự quốc gia làm trọng, không có gì không thể buông bỏ. Không biết Hạ Giám quân có chịu đáp ứng một điều kiện này của ta hay không. Nếu Giám quân đồng ý, bổn quân sư có thể đảm bảo Giám quân sống sót trở về Đại Khải, hơn nữa cũng sẽ không chịu bất kỳ thương tổn nào."

Đến phiên Trình Kinh sắc mặt trắng bệch, hiện tại sự tình hắn đi theo địch còn chưa truyền tới triều đình Đại Khải, nếu bị người khác biết, khẳng định sẽ liên lụy tới toàn bộ Trình gia. Lúc này Viên Tinh Dã đại khái không có thời gian để ý tới hắn, chờ đến khi kết cuộc lắng xuống, sau đó hẳn chính là tới lúc tính sổ.

Hạ Tử Mặc không có chút mừng rỡ nào, nàng biết rõ Quân sư nói như vậy hẳn là có quỷ kế trong lòng.

Quân sư thấy Hạ Tử Mặc vẫn duy trì bình tĩnh, trong mắt lại hiện lên một tia tán thưởng. Xem ra trừ bỏ sự tình liên quan đến Viên Tinh Dã, không có gì khác có thể khiến nàng mất kiềm chế được.

"Ta hy vọng Hạ Giám quân có thể thay chúng ta giết Viên Tinh Dã. À không, vì chính mạng sống của Hạ Giám quân, vì chính hy vọng còn có thể quay trở lại Đại Khải tiếp tục hưởng thụ vinh hoa phú quý, giết chết Viên Tinh Dã."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play