Ban đêm ở núi rất yên tĩnh, An Tưởng chìm vào giấc ngủ rất nhanh. Đang lúc cô ngủ ngon, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô. An Tưởng còn chưa tỉnh dậy, cô trở mình tiếp tục ngủ tiếp.
Động tác của người kia lớn hơn một chút. Cuối cùng tai An Tưởng truyền đến cảm giác tê rần. Thế mà anh lại gặm thẳng vào tai cô!
“Đừng loạn.” An Tưởng mơ hồ phản đối hành động của anh, mơ màng đối diện với hai mắt cười như không cười của Bùi Dĩ Chu.
Trong lều chỉ có một chiếc đèn ngủ nhỏ truyền ra ánh sáng mờ mờ. Dưới ánh đèn mờ ấy, hai phần ba gương mặt Bùi Dĩ Chu ẩn trong bóng tối, chỉ lộ ra đôi mắt đen láy hút hồn người. An Tưởng lập tức tỉnh táo.
“Đi thôi.”
“Đi đâu?” Cô vừa mới tỉnh ngủ, giọng còn khàn khàn.
An Tưởng từ từ bò ra khỏi túi ngủ. Ánh mắt cô di chuyển thì phát hiện vị trí chính giữa trống không. Cô lập tức căng thẳng, hỏi: “Mặc Mặc đâu rồi anh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT