Bổn Cung Sống Lại Rồi

Chương 3


2 tháng


Nam nhân tên là Vương Cẩu Thắng bị Thẩm Hoàng uy hiếp nên hắn ta không dám tiết lộ việc ta sống lại sau khi chết.

Hắn ta thức thời rời đi, tìm những công nhân có mặt tại hiện trường và dùng tiền để bịt miệng họ.

Vì sao Vương Cẩu Thắng lại nghe lời Thẩm Hoàng như vậy?

Theo như lời Thẩm Hoàng nói sau đó, là bởi vì mộ của ta hiện tại thuộc quyền sở hữu của Thẩm Hoàng. Vương Cẩu Thắng đã bỏ ra một số tiền lớn để mua lại đất và mời Thẩm Hoàng đến xem phong thủy, chọn ngày khởi công xây nhà.

Ban đầu Vương Cẩu Thắng đã đồng ý rằng nửa năm sau mới khởi công, để Thẩm Hoàng có thời gian di dời thi thể của ta. Nhưng Vương Cẩu Thắng cho rằng như vậy quá chậm trễ, di dời mộ chỉ là chuyện nhỏ, cần gì tới nửa năm.

Vì thế, hắn ta quyết định lén lút khởi công trước, ép Thẩm Hoàng nhanh chóng xử lý.

Không ngờ khởi công đã làm ta thức tỉnh ngay ngày đầu tiên.

Vương Cẩu Thắng sợ hãi, lại lo việc xác chết sống lại này lan truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến việc bán nhà, nên hắn đành nhẫn nhịn.

Thẩm Hoàng lén lút nhặt mũ phượng bị vỡ của ta lên, dùng vải bọc lại rồi cất vào trong ngực. Sau đó hắn xách ta vào một khu rừng nhỏ gần đó.

Khi thấy xung quanh không có ai, hắn mới giải thoát ta khỏi pháp khí.

Ta đứng đối diện với hắn, xoa xoa tay và vặn vẹo cổ.

“Bệ hạ không có gì muốn nói với ta sao?”

Nói lời trăng trối đi, ta chuẩn bị động thủ đây!

Thẩm Hoàng nuốt nước miếng, đột nhiên tiến sát lại gần ta.

Khi ta còn chưa kịp phản ứng, hắn chớp mắt, nhéo mặt ta rồi kinh ngạc cảm thán:

“Xúc Xúc, sao nàng lại bảo dưỡng giỏi vậy? Một ngàn năm trôi qua mà da dẻ của nàng vẫn mịn màng như ngọc, ta hâm mộ sắp chết rồi.”

“A, phải không?”

Ta kinh ngạc sờ mặt mình, có chút ngượng ngùng.

“Ai nha, không có đâu, ta không có bảo dưỡng gì cả. Ngài không biết rồi, một ngàn năm qua ta vẫn luôn chết mà, không thể động đậy. Ta chính là da đẹp trời sinh…”

Chưa kịp nói xong, ta lại nghe được tiếng lòng của Thẩm Hoàng:

【Lão bà của ta thật là đáng yêu, vẫn như trước đây, khen một chút là quên ngay cơn giận mà.】

【Mỗi lần nàng thẹn thùng là mặt sẽ đỏ kên, nhìn giống như một củ khoai lang đỏ vừa được đào lên, khiến cho ta muốn cắn một ngụm ghê.】

Ta: “…”

Ta vội lau bùn trên mặt.

Hận không thể ném cả nắm bùn vào miệng Thẩm Hoàng.

Ngươi mới giống khoai lang đỏ! Cả nhà ngươi đều giống khoai lang đỏ!

Thật là, làm gì có ai lại hình dung một cô gái như vậy chứ?

Không phải là nên giống một quả mật đào hay là quả táo ư?

Cái gì mà khoai lang đỏ cơ chứ… Sao ngươi không nói giống một con khỉ đít đỏ luôn đi?

Thẩm Hoàng vẫn đang ngây ngô cười.

Thấy ta đột nhiên im lặng mà không rõ nguyên do, hắn liền tiếp tục vuốt mông ngựa:

“Đúng, Xúc Xúc của chúng ta trời sinh đã có làn da đẹp, căn bản không cần phải bảo dưỡng… A a a! Đau!!!”

Thẩm Hoàng nhảy dựng lên, cao đến cả ba thước.

Hắn rút cái chân bị ta dẫm bẹp, nhảy lò cò xung quanh.

Hắn phẫn nộ chỉ vào ta:

“Xúc Xúc, nàng! Nàng muốn mưu sát phu quân!”

Ta thở phì phì nhìn hắn.

“Lão bất tử, hôm nay ta chính là muốn giết ngươi, ngươi tính sao?”

“…”

Thẩm Hoàng run rẩy, chột dạ quay đi chỗ khác.

“Giết thì giết đi, ta sẽ cổ vũ cho nàng!”

【A a a!】

【Dường như ta lại làm Xúc Xúc giận hơn nữa rồi.】

【Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?】

【Thẩm Hoàng ngươi đúng là đồ ngốc, lớn như thế này, già đầu rồi mà vẫn còn ngu ngốc.】

【Xúc Xúc muốn đánh ngươi, ngươi cho nàng đánh là được, nói cái gì mà mưu sát phu quân cơ chứ?】

【Sao Xúc Xúc nỡ giết ngươi cho được? Nàng không nỡ mà! Nàng chỉ là đang giận dỗi mà thôi!】

【Ôi chu ca ngươi đúng là đồ ngốc mà! Mau đi dỗ nàng! Nhanh lên!】

Thẩm Hoàng yên lặng đổi từ nhảy lò cò sang đi bình thường. Hắn thử thăm dò đi đến trước mặt ta, kéo tay ta rồi làm nũng:

“Ái phi, ta sai rồi, không giận nữa có được không?”

Ta bĩu môi: 【Thẩm Hoàng, triều đại Đại Càn đã qua từ lâu rồi, ái phi cái quỷ gì? Ngươi còn mơ làm hoàng đế ư?】

Thẩm Hoàng lập tức thay đổi giọng điệu: “Xúc Xúc, lão bà, bảo bối, tâm can, ta sai rồi, không giận nữa được không?”

Eo, buồn nôn quá.

“Được không, được không, được không nào ~”

Ta muốn ói cmnl!

Ta ghét bỏ rút tay lại.

“Lão già, nghiêm túc chút.”

Thẩm Hoàng lập tức khôi phục bình thường.

“OK!”

Đang nói cái quái gì vậy?

Nghe không hiểu.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play