Bổn Cung Sống Lại Rồi

Chương 1


2 tháng


Đã chết một ngàn năm, ta vốn không thể sống lại được nữa.

Nhưng không hiểu sao có người lại xem trọng vị trí phong thủy nơi mộ của ta, quyết định đào lên để xây nhà.

Đào thì đào đi. Ban đầu ta cũng không thèm để ý.

Rốt cuộc thì ta cũng đã chết rồi, cùng lắm thì chỉ là chuyển thi thể đến chỗ khác mà thôi.

Nhưng ai ngờ người đào mộ lại dùng máy xúc, xúc một cái liền đào trúng.

Họ đặt máy xúc ngay trên quan tài của ta, khiến cái mũ phượng Thúy Vũ mà ta yêu quý bị vỡ tan tành.

Phải biết rằng, đây là món đồ trang sức mà ta quý nhất đấy!

Năm đó vì giành được nó mà bổn cung đã phải tranh sủng với các bà các chị trong hậu cung.

Ta đã phải liếm gót Hoàng Thượng suốt hai tháng để được danh hiệu simp lỏ.

Rồi từ đó ta mới biến thành sủng phi và liếm được mũ phượng về tới tay.

Ta đã chết rồi, nhưng vẫn phải mang theo cục cưng bảo bối này theo khư khư bên mình.

Không ngờ nó lại bị phá hủy như vậy!

Làm sao mà ta có thể nhịn xuống được nữa chứ, cơn tức giận xông thẳng lên đỉnh đầu.

Ta tức giận đến mức cũng sống lại, hai mắt trợn trắng.

Hai tay ta giơ lên trên đỉnh đầu rồi xốc cái nắp quan tài lên, bò lên từ dưới đất.

Hai mắt cũng đỏ tươi, giương nanh múa vuốt mà đuổi theo đám người kia, ai oán mà hỏi từng người:

“Ngươi có phải là kẻ đã phá hủy mũ phượng của ta không?”

“Ngươi có phải là kẻ đã phá hủy bảo bối của ta hay không?”

“Ngươi có phải là kẻ đã phá hủy cục cưng tâm can bảo bối mũ phượng thân ái của ta không?”

Hỏi hết một vòng, ai cũng chỉ trả lời bằng hai chữ: “Cứu mạng.”

Sau đó họ trợn trắng mắt, sùi bọt mép rồi nằm ngay xuống đất.

Lúc này mà họ còn có thể ngủ được sao?

Ta không hiểu, nhưng cũng tôn trọng.

Nhưng... họ lại liên tục kêu cứu mạng, chẳng lẽ kẻ phá mũ phượng của ta lại tên là "Cứu Mạng" à?

Tên này chả đáng tin tí nào cả.

Nhất định là các ngươi đang lừa bổn cung!

À thì…

Hiện tại ta đã không còn là Quý phi, không nên tự xưng bổn cung nữa rồi.

Đúng rồi, các ngươi lừa gạt ta, một mỹ thiếu phụ cương thi diễm lệ.

Ta thật sự rất tức giận!

Nhìn quanh mà vẫn không tìm được câu trả lời, ta giận dữ gầm lên, chuẩn bị khai triển sức mạnh. ( truyện trên app T Y T )

Đột nhiên, một giọng nam rõ ràng truyền vào tai ta.

【Oán khí tận trời, nơi đó đã phát sinh chuyện gì?】

【Hay cho cái tên ông chủ Vương, Vương Cẩu Thắng kia! Ngươi đã hứa nửa năm sau mới khởi công thế mà hôm nay ngươi lại lén lén lút lút đào rồi!】

【Nếu không phải ta thèm ăn mà tới đây để mua bánh lạnh nướng thì các ngươi đã tiêu đời rồi.】

【Đem những linh hồn lang thang đến đây, đúng là tức chết ta luôn!】

【A a a, bánh lạnh nướng thần thánh ơi, cảm tạ ngươi đã chỉ dẫn ta tới đây! Ta đi thu hồi thứ kia xong rồi ta sẽ trở về ăn ngươi liền!】

Ta: “???”

Một giọng nói rất ư là quen thuộc.

Chỉ là——

Bánh lạnh nướng thần thánh là cái gì cơ?

Thu thứ đồ kia?

Thứ đồ kia… là chỉ ta đấy à?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play