Khâu Dương đặt cứ điểm nhặt ve chai tại trạm y tế của khu nhà, cậu không ở lại lâu, trước giữa trưa thì đem ve chai đi bán ở chỗ thu mua phế phẩm, sau đó cậu về lại nhà, tắm rửa thay đồ, ngồi sô pha tập trung chờ điện thoại của Tần Hiện.
Hồi sáng ra ngoài Tần Hiện có nói sẽ gọi điện cho cậu, Khâu Dương luôn nhớ chuyện này, vừa căng thẳng vừa mong chờ.
Tiếng chuông reo xé tan không khí, cổ họng cậu lặng lẽ trượt lên xuống, cậu đặt ống nghe bên tai, dò hỏi: “Anh Hiện?”.
Tần Hiện bên kia bật cười: “Bắt máy nhanh vậy hử, chắc không ngốc mà ngồi canh ngay cái điện thoại đâu nhỉ”.
Khâu Dương đỏ mặt, cậu hơi xấu hổ, cũng có chút mừng thầm khi bị anh bắt thóp, thành thật thừa nhận với anh: “Ngồi sô pha chờ ạ”.
Cậu đã trung thực như vậy, Tần Hiện không ăn hiếp cậu nữa, nghe cậu nói mà khoan khoái cả người, nói chung là cảm giác khác với khi ở một mình.
Anh không thể giải nghĩa cảm giác này, chỉ là muốn đối xử tốt với nhóc con đáng thương, phần tình cảm dịu dàng này khiến Tần Hiện giật mình, anh nói: “Thằng nhóc ngốc”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT