Tiểu Hôi được đặt trong lồng, nó ngoan ngoãn nằm sấp, khi thấy Khâu Dương, một tia sáng xẹt qua đôi mắt vô hồn của nó, nó chỉ ước có thể phá tan chiếc lồng sắt này, nhào vào lòng Khâu Dương ngay lập tức.
Chú chó đất cũng gầy theo cậu chủ nhà nó, còn dư lại mỗi bộ xương, cặp mắt tròn đen nhánh, làm người ta yêu mến và đau lòng.
Khâu Dương nghĩ tới mấy ngày nay nó chịu khổ cùng cậu, nước mắt sắp tuôn trào, cậu giơ tay muốn ôm nó.
Tần Hiện ngăn cậu lại, nói: “Bẩn, tạm thời đừng chạm vào nó”.
Theo nguyên tắc thì Tiểu Hôi thuộc diện chó cấm nuôi. Thứ nhất, nó không làm giấy chứng nhận chó, thứ hai, Khâu Dương không dẫn nó tới bệnh viện thú y để tiêm vắc-xin diệt khuẩn gây bệnh. Nếu có người gọi báo cáo nó bị thả chạy trên đường thì chắc chắn nó sẽ bị bắt không còn đường thoát.
Tần Hiện nói cho Khâu Dương nghe về tính nghiêm trọng của việc này, nghe nói Tiểu Hôi kiểu gì cũng bị người ta bắt đi, Khâu Dương khóc thảm thương. Cả người và chó đều thảm thiết, chả biết ai thảm hơn nữa.
Khâu Dương hoang mang, dồn tất cả hi vọng cho Tần Hiện: “Anh Hiện, bọn mình phải làm gì bây giờ?”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play