Tô Mạn đưa thẻ công tác của mình cho cô nhân viên bán hàng: "Chào đồng chí, tôi là giám đốc của nhà máy đồ gỗ nội thất huyện Nam Bình. Tôi đến đây muốn gặp quản lý cửa hàng các cô bàn về việc cung cấp đồ nội thất cho cửa hàng.” Quản lý mà cô nhắc đến chính là tổng giám đốc nhưng ở thời này người ta không gọi “tổng…” mà là “quản lý”.
Nhân viên bán hàng tròn mắt đọc thẻ công tác rồi nhìn kỹ Tô Mạn.
Cô ta đâu biết rằng nhà máy đồ gỗ nội thất huyện Nam Bình thực ra chỉ có khoảng hai mươi công nhân, cứ tưởng đó là một nhà máy có vài trăm người, không sao tin được Tô Mạn lại giữ chức vụ lớn thế.
Trẻ thế mà đã là giám đốc.
Tô Mạn không lạ gì vẻ sửng sốt của cô ta, tuổi tác luôn là nhược điểm của cô nhưng biết làm sao được. Cô đã cố gắng ăn mặc trông già dặn hơn, nhưng chẳng thể làm gì với khuôn mặt non nớt này.
Vào lúc này không ai dám làm giả thẻ công tác nên dù rất ngạc nhiên cô nhân viên bán hàng vẫn tin tưởng: “Quản lý Trần của chúng tôi ở tầng năm.”
Để lãnh đạo nói chuyện với lãnh đạo đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT