“Em nghĩ chị nên làm giáo viên hay học lên? Chị nhận được thông báo cứ nghĩ hoài. Cả nhà đều khuyên chị đi học nhưng chị muốn nghe ý kiến của em."
Tô Thu Nguyệt khoe khoang, chống tay lên bàn làm việc trong nhà máy đồ gỗ nội thất. Tô Mạn nghĩ nếu cô ta có đuôi thì chắc cái đuôi ấy đang chĩa thẳng lên trời.
Tô Mạn lườm cô ta, thở dài: “Chị nói xem mấy năm này chị làm gì? Giờ nước tới chân mới nhảy. Chị mới đậu trường trung cấp của huyện. Chị nói xem nếu mấy năm nay chị tập trung học hành thì giờ không chừng đã lên thủ đô học đại học luôn rồi.”
Tô Thu Nguyệt nghe xong thầm xót xa. Cô ta trừng mắt với Tô Mạn: "Vậy mà em cũng nói được, lúc chị nhận được thông báo cũng đã nghĩ như vậy. Em nói xem có phải chị mơ mộng hão huyền không?"
"..." Tô Mạn vốn chỉ muốn khích bác cô ta một chút, không ngờ người ta dám nghĩ vậy thật. Đúng là mơ mộng quá đáng, tưởng mình cố gắng thêm chút là thi đậu đại học thủ đô.
Tô Thu Nguyệt nói: "Em nói xem chị nên làm giáo viên hay đi học tiếp?"
Tô Mạn trả lời: “Làm giáo viên đi, có thể lập tức đi làm có lương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT