Lại đi ngang qua chỗ vừa gặp mấy bà cô kia, ở đây vẫn có rất nhiều người nhìn chằm chằm cô. Tuy nhiên họ không nhìn được gì, đúng thật đó chỉ là một sọt củi khô. Vì thế mọi người cũng không hỏi thêm gì, dọc đường đi Thẩm Thính Hồng không gặp trở ngại gì mà về nhà.
Tuy nhiên ở nhà lớn bên này không có ai, chắc là Thẩm Bích Liên cũng đi làm công rồi nên Thẩm Thính Hồng trực tiếp xách cái sọt vào tam phòng nhà mình.
Tiếp đó cô không đi bất cứ đâu, chỉ ở nhà một mình.
Vào giữa trưa khi mấy người Thẩm Đại Cường tan tầm về nhà, lúc này Thẩm Thính Hồng đã bắt đầu nấu cơm. Hôm qua họ mới ăn thịt và cơm trắng, Thẩm Thính Hồng cũng biết rằng nếu hôm nay mình lại nấu cơm trắng tiếp thì sợ rằng mẹ mình sẽ điên lên mất.
Thế là cô nấu cháo nhưng vẫn đặc hơn nhiều so với món cháo bình thường Lưu Nguyệt vẫn hay nấu.
Nhưng từ lự kính của mẹ cô không nhìn thấy gì khác, chỉ nhìn thấy con gái cưng nhà mình nấu cơm.
Lưu Nguyệt cảm động lau nước mắt, “Ni Nhi nhà chúng ta bây giờ thật sự rất hiểu chuyện.”
Thẩm Thính Hồng:……….
Thẩm Thính Võ đi tới rồi giật que lửa trong tay em gái, “Em gái, em đi chơi đi! Hôm nay trời nóng lắm, không tốt nếu để em phải chịu nóng như này, cứ để anh làm là được rồi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play