Không đợi hắn mở miệng khen Lạc Tu Trúc, bên cạnh truyền ra thanh âm nổi giận của Lạc Trường Canh:

- Cái rắm! Tử thần! Tử thần đại từ bi cứu khổ cứu nạn sao?

Lạc Trường Canh cũng nhìn thấy nhiệt lục soát, hiện giờ đang tức giận giơ chân.

Hắn không nhìn lời cảnh cáo của người đại diện, quyết đoán phát vi bác phản bác nhiệt lục soát kia.

Còn chưa xong, hắn gọi điện thoại cho Lạc Khải Minh còn đang làm việc, đem chuyện này nói với hắn.

Lạc Tu Trúc vẻ mặt mờ mịt đi tới, ánh mắt hỏi Lạc Trấn Tinh rốt cục xảy ra chuyện gì.

Hắn chỉ là đi thay quần áo, vì sao đi ra mọi người đều nổi giận.

Lạc Trấn Tinh đem nhiệt lục soát đưa cho hắn xem, khi nhìn thấy mình bị chụp mũ học sinh tử thần, hắn càng thêm nghi hoặc:

- Như vậy mà các anh đã tức giận rồi sao?

Lạc Trấn Tinh cùng Lạc Trường Canh khiếp sợ, như vậy còn chưa đủ?

Lạc Tu Trúc nhất thời nở nụ cười:

- Đây không phải khích lệ sao? Kha Nam là một trinh thám nổi danh không phải sao? Tuy rằng em không muốn làm trinh thám là được.

Hơn nữa hiện giờ Kha Nam đã truyền bá ra bao nhiêu năm, trong phim vẫn còn dùng hình ảnh học sinh tiểu học, người nọ là ngóng trông hắn cùng Kha Nam giống nhau thanh xuân vĩnh trú?

Con mẹ nó thanh xuân vĩnh trú!

Hai anh em không nói gì nhìn Lạc Tu Trúc, đứa nhỏ này vì sao lại nhìn sự việc từ góc độ như vậy a?

Nhưng chứng kiến Lạc Tu Trúc không thèm để ý, lửa giận trong lòng bọn họ cũng biến mất.

Bỏ đi, dù sao có sở cảnh sát mạnh mẽ khen ngợi, ngoài ra đều không coi vào đâu.

Hiện tại trọng yếu nhất vẫn là buổi tiệc trên du thuyền tuần sau!

Nhìn thấy hai người lại bận rộn lựa chọn lễ phục cho hắn, trong đầu Lạc Tu Trúc lại suy nghĩ chuyện khác.

Lần này buổi tiệc khẳng định sẽ có không ít người tham dự, cũng không biết sẽ có người có tội nghiệt sâu nặng đi tới hay không.

Hắn rất tò mò, trừ bỏ Trương Gia Tú đám người giới giải trí rốt cục còn làm ra những chuyện tội ác tày trời gì.

Tin tức Lạc gia tổ chức buổi tiệc chúc mừng tìm về con út rất nhanh liền truyền ra.

Mà thư mời cũng lục tục đưa tới trong tay các khách nhân.

Thiên Thu là công ty truyền thông, mời khách nếu không phải là lão bản hoặc kim bài người đại diện của những công ty truyền thông khác, thì là ngôi sao đạo diễn có chút địa vị trong giới giải trí.

Nghệ sĩ chỉ dựa vào lưu lượng mà không có sản phẩm nổi danh, cũng sẽ không thu được thư mời của Thiên Thu.

Nếu bọn hắn muốn tham gia buổi tiệc, phải thông qua đủ loại quan hệ đi lấy được phiếu tham gia dự tiệc.

Nhưng loại giấy mời này khác với thư mời, thư mời đại biểu cho khách nhân, mà giấy mời thường thường đại biểu cho khách quý xuất hiện biểu diễn.

Lạc gia đem hai loại này giao cho chuyên gia phụ trách, liền cơ bản không tiếp tục quan tâm.

Bọn họ chỉ đang chờ đợi ngày dự tiệc.

Lạc Tu Trúc cảm nhận được không khí khẩn trương trong nhà, dở khóc dở cười.

Hắn làm đương sự, ngược lại nhẹ nhàng nhất.

Mãi cho tới một ngày trước khi buổi tiệc diễn ra, cũng là thời điểm danh sách thi vào trường cao đẳng được dán ra, tới mười giờ ngoại trừ Lạc Tu Trúc, trước mặt mọi người đều chuẩn bị sẵn máy tính tốt nhất, mạng internet trong nhà cũng đặc biệt tìm người kiểm tra, xác định tốc độ mạng thật nhanh.

Mãi cho tới lúc 11h29 phút, bọn họ đem mã số của Lạc Tu Trúc đưa vào, chờ một phút đồng hồ cuối cùng.

11h 30 phút!

Đến giờ!

Mọi người nhấn nút, chỉ có máy tính của Lạc Trấn Tinh có thể điểm vào.

Lạc Tu Trúc thò đầu nhìn tới, liếc mắt liền thấy được thành tích mặt trên.

666, một con số ý nghĩa rất tốt.

Vẫn là 666 điểm kỷ lục!

- Thật cao!

Lạc Trường Canh sợ hãi than một tiếng, điểm này nói thế nào cũng vào được trường top 2!

Nhưng thiếu niên lại nói:

- Đạt tới chuyên nghiệp Hán ngữ Ngũ Giác Tràng.

Thật không hổ là tiểu đáng thương, cho dù cuộc sống gian nan như vậy cũng có thể thi ra thành tích như thế.

Những người khác có chút khó hiểu:

- Vì sao là Ngũ Giác Tràng? Điểm số này đi đại học Viên Minh Viên cũng đủ rồi đâu.

Nhưng lại nghe thanh âm thiếu niên uể oải giải thích:

- Năm nay chuyên nghiệp Hán ngữ đại học Viên Minh Viên thấp nhất là 667, con vừa lúc thiếu một điểm.

Thật đáng tiếc!

Mọi người sửng sốt, theo sau đồng thời thở dài một hơi: Chỉ thiếu một điểm, thật sự là đáng tiếc.

Lạc Khải Minh cau mày kiểm tra, số điểm 666 của em trai vừa vặn đủ điểm tuyển chọn đại học Viên Minh Viên thấp nhất, nhưng nếu như vậy sẽ không được ưu tiên học hệ muốn vào.

Mặc dù nói có thể đi vào lại chuyển chuyên nghiệp, nhưng gia đình bọn họ đối với loại cấp bậc top này lại không có yêu cầu.

- Tiểu Trúc vui vẻ là được, nếu là Ngũ Giác Tràng vừa lúc cùng đi học với Trấn Tinh, hắn là ngoại ngữ hệ, chọn chuyên nghiệp tiếng Nga.

Lạc Tu Trúc gật đầu:

- Con biết.

Dù sao cũng nhìn thấy qua quá khứ của hắn.

Kể từ đó chỉ có Lạc Trấn Tinh khiếp sợ.

- Chúng ta cùng một trường học?

Hắn mờ mịt nhìn Lạc Tu Trúc.

Thiếu niên đem đầu dựa lên vai của hắn, đôi mắt cong thành trăng rằm:

- Như thế nào? Không muốn sao?

Lạc Trấn Tinh theo bản năng lắc đầu, hắn làm sao lại không muốn, nhưng không nghĩ tới kết quả lại như vậy.

- Vậy sau này em cần anh chiếu cố nha..

Thiếu niên cười mị mị nói.

Lạc Trấn Tinh mím môi gật mạnh đầu:

- Anh sẽ chiếu cố tốt cho em.

Cùng lúc đó Lạc phụ Lạc mẫu đã bắt đầu lựa chọn nhà gần Ngũ Giác Tràng, ngày nào bọn họ đi qua thăm nhi đồng, cũng không cần ở lại khách sạn.

Lạc Khải Minh cùng Lạc Trường Canh thì đang lựa chọn xe cho hai em trai, bọn họ cũng không quản có dùng được hay không, trước chọn lựa nói sau.

Lúc sau liền mang theo Lạc Tu Trúc đi chỗ du thuyền, cho hắn làm quen hoàn cảnh một chút.

Du thuyền có năm tầng, tầng một hai ba là chuẩn bị mở tiệc, tầng thứ tư là chuẩn bị phòng nghỉ cho một ít khách nhân quan trọng, mà tầng năm chỉ có người Lạc gia mới có thể đi lên.

Lạc Tu Trúc lần lượt nhìn một lần, ghi nhớ sơ đồ phân bố.

Đi tới tầng thứ năm, hắn phát hiện nơi này có một ban công, có thể tinh tường chứng kiến hết thảy trên boong.

Nơi này cũng là địa phương tốt quan sát phong cảnh.

Hôm sau, người Lạc gia an bài buổi tiệc bắt đầu lúc 5h30, lục tục có xe đi vào bến tàu.

Từ lối vào bến tàu đến du thuyền được trải một tầng thảm đỏ hơi mỏng, đặc biệt cung cấp cho nghệ sĩ đi thảm đỏ.

Cùng lúc đó xung quanh cũng có nhiếp ảnh gia đang chuẩn bị.

Tới trước bình thường đều là nhân vật không trọng yếu, đại bộ phận nhiếp ảnh gia cũng không động thủ, trên sân chỉ có vụn vặt vài thanh âm răng rắc bấm máy.

Mãi cho tới 6h30, nhiếp ảnh gia bắt đầu công tác.

Sau đó xuất hiện, thấp nhất đều là phái thực lực cầm qua đề danh giải thưởng lớn.

Nhìn thấy một đám nghệ sĩ ngăn nắp xinh đẹp xuất hiện trên thảm đỏ, rất nhanh hình ảnh được chỉnh sửa đều phát lên internet.

Có người diễm lệ áp toàn trường, tự nhiên có người bị áp, không bao lâu có fan của nghệ sĩ bắt đầu cãi vã lẫn nhau.

Lúc này Lạc Tu Trúc cùng Lạc Trấn Tinh ngồi trên ban công tầng năm, tay cầm kính viễn vọng, đang quan sát khách nhân đến.

- Như thế nào? Có thấy cái gì đặc thù không?

Lạc Trấn Tinh kỳ thật cũng biết, người có thể hỗn thật tốt trong giới giải trí không có vài người là người hiền lành.

Nhưng có tâm cơ cũng không phải chuyện xấu, cũng không có nghĩa người này nhất định làm ác.

Nhưng nếu một người trong giới giải trí tội nghiệt sâu nặng, hắn rất khó tưởng tượng đối phương phạm phải chuyện gì.

Đổ? Độc? Mại dâm?

Lạc Tu Trúc khẽ lắc đầu, trước mắt chỉ mới có vài người quanh thân quanh quẩn hắc vụ, nhưng không dày, không giống như trái pháp luật phạm tội, càng giống như có tổn hại về mặt đạo đức.

Nếu hắn khôi phục thực lực thời kỳ toàn thịnh, mấy người này ngày mai tuyệt đối sẽ đổ phòng.

Qua 6h30, chứng kiến một nhóm nhân vật quan trọng xuất tràng, Lạc Tu Trúc chợt hoắc một tiếng.

- Như thế nào? Nhìn thấy gì?

Lạc Trấn Tinh vội vàng hỏi.

Lạc Tu Trúc chắc lưỡi, giải thích:

- Em mới chứng kiến một người mùi hôi ngút trời, trên người hoàn toàn không có chút công đức, nhưng trên người có đồ vật bảo hộ hắn, không cho hắn bị nghiệp cắn nuốt.

Hơn nữa nhìn thủ pháp, tám chín phần mười là đám người sở 404 làm ra tới.

Lạc Trấn Tinh nhăn mày, hỏi người kia là ai.

- Em không biết a, em đâu có gặp qua, đến lúc đó tiếp tục chỉ cho anh xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play