Công Đức Này, Tôi Muốn!

Chương 26:


2 tháng

trướctiếp

Điều này làm cho fan tức điên.

Bọn họ không thèm phản ứng kẻ điên, kết quả đối phương lòng tham không đáy, lập tức đem fan chọc giận.

Không ít fan của Lạc Trường Canh tràn vào bên dưới tài khoản, chất vấn đối phương dựa vào cái gì nói như vậy.

Không nói trước Lạc Trường Canh dựa vào Lạc gia, nói chính hắn còn trẻ tuổi đã lấy được kim thưởng ảnh đế, cũng đã có địa vị trong giới giải trí.

Dưới loại tình huống này rất không có khả năng đi đường xuống dốc.

Trừ phi đối phương đột nhiên tuôn ra xì căng đan, hơn nữa còn là nghiêm trọng.

Ngay sau đó tài khoản lại hỏi fan:

- Mọi người cứ như vậy xác định hắn không có làm qua chuyện gì không tốt sao?

Những lời này lập tức đem trái tim của toàn bộ fan căng thẳng.

Người này là có ý gì? Gánh vác lên danh hào quốc học đại sư, đi làm việc của cẩu tử?

Khi Lạc Trường Canh biết được tin tức này, sự tình càng làm càng lớn.

- Anh có cừu oán với người này sao?

Người đại diện cũng cảm thấy thật khó hiểu.

Hắn đã tìm hiểu qua tài khoản này, đặc biệt xem phong thủy cùng toán mệnh cho người ta, thanh danh trong hội không thấp.

Thậm chí hắn cũng biết trong giới giải trí có mấy người ý đặc biệt đi tìm đối phương toán mệnh.

- Cho nên, là một đại sư?

Thanh âm Lạc Trường Canh tràn ngập nghi hoặc.

Hắn không phải hoài nghi trên thế giới này có đại sư hay không, dù sao em trai mình nhìn vào cũng giống như một đại sư.

Nhưng mà.. hắn nhìn nhìn ba chữ huyền học hội dưới tài khoản của đối phương, không hiểu muốn cười lạnh.

Nếu như hắn nhớ không lầm, cái gọi là sở 404 có quan hệ với hội huyền học.

Chỉ sợ đối phương không phải có ý kiến đối với mình, mà là giận chó đánh mèo đi?

- A? Cái gì mà giận chó đánh mèo?

Người đại diện hoàn toàn không hiểu ý của Lạc Trường Canh.

Nhưng Lạc Trường Canh hiển nhiên không có ý nói rõ với hắn, chỉ nói một câu « anh không cần quản » liền cúp điện thoại, làm người đại diện tức giận nhảy dựng.

Theo sau hắn liền gọi điện cho em trai của mình.

Sau khi điện thoại chuyển được, Lạc Trường Canh dùng thanh âm điềm đạm đáng yêu, khóc chít chít theo sát Lạc Tu Trúc lên án chính mình bị người của hội huyền học khi dễ.

Lạc Tu Trúc nổi da gà, nghe được ba chữ mấu chốt nhất:

- Hội huyền học?

Đám người kia đang làm gì đó?

- Hắn nói anh sắp đi đường xuống dốc anh anh, đáng thương cho ca ca vừa mới bắt được ảnh đế a em trai! Cứu cứu! Lao lao!

Lạc Khải Minh ngồi bên cạnh, yên lặng ôm ngực đứng lên.

Thực xin lỗi, hắn muốn ói.

Đây thật sự là em trai song sinh của mình sao? Mình có thể bán ra với giá sale thấp nhất không?

Lạc Khải Minh đột nhiên may mắn hai người bọn họ là thai song sinh khác trứng, khuôn mặt không rất giống, bằng không đối phương gánh vác lên khuôn mặt giống mình kêu anh anh anh..

Thật sự là ác mộng nghe được cực kỳ bi thảm.

Nghe được Lạc Trường Canh khóc lóc kể lể, Lạc Tu Trúc mở ra vi bác, tìm được tài khoản kia, đem toàn bộ bình luận đều nhìn một lần.

Ân, quả nhiên là giận chó đánh mèo.

Hắn lấy điện thoại đưa cho cán bộ quốc an:

- Nếu muốn tôi hỗ trợ, không thành vấn đề, nhưng tôi không muốn có người gây rối người nhà của tôi.

Thiếu niên bắt chéo chân, khoanh tay trước ngực, viền bạc vây quanh mắt quan sát người xung quanh.

- Nếu bọn hắn không phục, có thể cùng tôi quyết đấu, tôi không sao cả, nhưng nếu tìm người nhà của tôi xuống tay, tôi sẽ không khách khí.

Nữ nhân tóc ngắn đối diện tiếp di động, chứng kiến nội dung xong, quyết đoán tỏ vẻ:

- Không thành vấn đề, chỉ cần anh trai cậu không có làm ra chuyện gì trái pháp luật, chúng tôi sẽ không để cho bọn hắn nhúng tay vào.

Nhưng nếu trái pháp luật, vậy hành vi của những người này liền thuộc loại đả kích tội phạm.

Lạc Tu Trúc nhún vai, bộ dạng không chỗ nào sợ hãi:

- Tùy tiện.

Nói xong hắn cầm lại di động của mình, xoay người rời đi.

Hắn và bộ quốc an đạt tới hợp tác bên ngoài, mặc dù đối phương không làm được hoàn toàn phối hợp, nhưng cử báo chẳng hạn, không ai tra được trên người Lạc gia.

Hắn cũng đem chuyện của Trương Gia Tú nói một chút với bọn họ, chính là xuyên qua một mình Trương Gia Tú, hắn nhìn không thấy đối phương.

Khi về tới nhà, internet đã trở về bình tĩnh.

- Tiểu Trúc.. người nọ bị cấm nói! Là em giúp anh trút giận sao?

Vừa vào cửa, hắn liền bị hung hăng ôm lấy.

Hắn giãy dụa thoát khỏi lồng ngực của nhị ca, nhìn vẻ mặt cười híp mắt của anh trai, hắn bất đắc dĩ gật đầu:

- Em cho bên quốc an xử lý, sau này sẽ không có người dám đưa tay với mọi người.

Lần này là cảnh cáo, tiếp theo hắn quyết định sẽ đem móng vuốt người chém sạch.

Hắn biết đại khái người nọ sẽ như thế nào làm cho Lạc Trường Canh đi đường xuống dốc, hoặc là đem tội nghiệt của người khác dẫn lên người hắn, để cho hắn bị áp lực đột nhiên tăng lên xuất hiện vấn đề về tinh thần.

Hoặc là bịa đặt tội danh giả dối khiến cho Lạc Trường Canh tiến vào cục cảnh sát.

Những thủ đoạn này người thường không thể bài trừ, nhưng đối phương cũng quá tự tin thủ pháp của mình, bằng không hắn cũng không dám lời thề son sắt như vậy.

Nhưng hắn cũng không nghĩ tới quốc an can thiệp, làm cho sở trưởng 404 trực tiếp đem hắn đè xuống.

Nhưng hắn cấm nói cũng làm cho người có ý chí cố ý nói là Thiên Thu ở sau lưng cố ý đem người phong sát.

Sau khi trở lại Kinh thị, liên tục nửa tháng thời gian mỗi ngày Lạc Tu Trúc đều nhận được công đức.

Phỏng chừng là những gia đình có con bị bắt cóc nhận được trợ giúp đã tìm được con của mình về nhà, cho nên lấy được công đức.

Xem số lượng này, hẳn trên cơ bản đều tìm trở về.

Không bao lâu, bên sở công an Xuyên tỉnh có người truyền tin tức cho hắn – đầu sỏ gây nên đã bị bắt.

Cùng lúc đó một đám người đi vào cửa lớn Lạc gia.

Bảo mẫu mở cửa, chỉ thấy bên ngoài đứng nhiều nam nhân vẻ mặt khuất nhục, giống như gặp được nhục nhã thật lớn.

Nữ nhân cầm đầu có mái tóc đỏ cuộn sóng, đôi môi đỏ thắm lộ ra nụ cười quyến rũ:

- Chào dì, chúng tôi là người của sở 404, phiền toái thông tri Lạc Tu Trúc một chút.

Nói xong nàng đưa qua chứng minh thân phận của mình, bên dưới còn có con dấu của bộ quốc an.

Tuy không biết sở 404 là gi, nhưng vừa nhìn chính là người nhà nước.

Vừa cúp điện thoại với bên Xuyên tỉnh, Lạc Tu Trúc nghe được tin tức này.

- Được, dì mang theo bọn họ đến hoa viên đi.

Lạc Tu Trúc phân phó.

Người sở 404 bị bảo mẫu mang theo đi vào hoa viên mặt sau biệt thự, thiếu niên đang ngồi trong đình nghỉ mát đợi bọn hắn.

Vừa nhìn thấy thân ảnh của thiếu niên, đám người sau lưng nữ nhân lập tức liền kích động.

- Đừng lộn xộn, bằng không tôi ở trước mặt hắn đem toàn bộ các anh tấu một trận!

Lời nói của nữ nhân lạnh băng, lập tức liền ngăn cấp bọn hắn xúc động.

Lạc Tu Trúc cũng không nghĩ tới người dẫn đầu là một nữ nhân trẻ tuổi.

Ra vẻ lực uy hiếp cũng rất cố chấp.

Điều này làm cho hắn có chút thất vọng, kỳ thật hắn thật chờ mong đối phương phái người ngu xuẩn một chút đi tới, như vậy phương tiện cho hắn động thủ.

Nữ nhân nhận thấy được trong mắt thiếu niên chợt lóe lên vẻ tiếc nuối, nhất thời liền hiểu được hắn đang tiếc nuối cái gì.

- Em trai!

Nữ nhân hôn gió:

- Cấp cho tỷ tỷ một cái mặt mũi thôi, đến lúc đó nếu động thủ tặng cho tỷ tỷ đây đi làm.

Hai người liếc nhau, tốt lắm, xem ra đều là người đồng đạo, đều không thích đám người kia.

Ánh mắt Lạc Tu Trúc dừng lại trên người trung niên nam nhân ở giữa, trên thân nam nhân không còn khí thế hung hăng càn quấy trước kia, cả người uể oải không ít.

- Chúng tôi đã làm được yêu cầu của anh, vậy cũng mời anh, cởi bỏ phong cấm trên người sư thúc!

Thanh niên mở miệng nghiến răng nghiến lợi nói, giống như Lạc Tu Trúc đã làm việc gì khiến người người oán trách.

- Được.

Lạc Tu Trúc biết một lần giáo huấn nho nhỏ, là không thể nào làm cho bọn họ lập tức tỉnh lại.

Nhưng đều không sao, chỉ cần đám người kia sau này đừng làm ảnh hưởng tới hắn là được.

Bọn hắn nhìn thấy thiếu niên vươn hai ngón tay nhẹ nhàng điểm lên ấn đường của trung niên nhân, một giây sau thanh âm gông xiềng phá nát vang lên bên tai nam nhân.

Hắn rõ ràng cảm nhận được cơ thể trống rỗng của mình đang được thiên địa chi lực nhanh chóng điền vào.

Lực lượng cùng công đức của hắn đều toàn bộ trở lại.

- Sư thúc! Cảm giác như thế nào?

Thanh niên bên cạnh vội vàng dò hỏi, vừa rồi hành vi của thiếu niên khiến cho hắn xem mà không hiểu.

Rõ ràng không có cảm nhận được thiên địa chi lực gì, làm sao lại giải khai?

Nữ nhân ý vị thâm trường liếc mắt nhìn thiếu niên, đưa ra danh thiếp:

- Có cần tôi hỗ trợ, sẽ không chối từ.

Phía trước trong sở còn nghi hoặc thiếu niên rốt cục có phải là nhân tài thật hay không, đáng giá cho sở trưởng giữ gìn như vậy.

Hiện giờ vừa nhìn, đâu chỉ là mầm móng tốt, rõ ràng chính là đại thụ che trời!

- Tiêu Kiêu?

Nhìn tên trên danh thiếp, thật sự không tương xứng với bề ngoài của nữ nhân.

Nữ nhân lại hôn gió, lúc thiếu niên cầm chén trà lên uống đột nhiên ngữ ra kinh người:

- Nam nhân lấy tên này có vấn đề gì?

- Phốc! Khụ khụ khụ!

Thiếu niên phản ứng quả nhiên giống như đúc dự liệu của nàng.

Tiêu Kiêu khôi phục thanh âm của nam nhân, nhưng nghe được càng giống con cháu thế gia ôn văn nho nhã.

Dù sao cũng không giống nữ trang đại lão là được.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp