Sau nửa đêm.

Kỳ Trấn ngồi ở mép giường, tự mình trầm mặc ghét bỏ.

Ngay cả cái lạnh trên núi cũng không thể dập tắt được sự khó chịu trong lòng hắn.

Xung quanh hắn luôn có những mối nguy hiểm, cả ý định giết người luôn ẩn giấu khắp nơi.

Vậy mà hôm nay, hắn biết rõ là không thể, nhưng vẫn không tự khống chế được.

Sự kiều diễm vừa rồi không thể khiến Kỳ Trấn rung động với kẻ ngốc này, ngược lại, trong lòng lại có ý định giết người. Hắn lạnh lùng nhìn Lâm Thủ Yến.

Người trên giường đang ngủ say, nước mắt vẫn còn đọng trên mặt, phần cánh tay lộ ra ngoài những lốm đốm nhỏ đến mức gần như không nhìn thấy được. Còn có một vệt hắn đỏ sâu trên cổ tay.

Là do Kỳ Trấn bóp chặt.

Hắn đang phẫn nộ.

Đem sự phẫn nộ trút lên người tiểu ngốc, khiến cậu khóc lóc, la hét và cầu xin sự thương xót. Cuối cùng, còn đáng thương hỏi hắn, mình đã phạm sai lầm gì.

Cậu chính là tên ngốc như vậy, tâm tính lương thiện. 

Nếu không phải vì cứu hắn, hẳn là sẽ được sống tự do tự tại, không vướng vào kinh thành hỗn loạn.

Kỳ trấn tâm phiền ý loạn đứng dậy, mặc quần áo, mở của phòng.

Từ Phúc Toàn đang canh giữ hành lang bừng tỉnh: “ Điện hạ ? ”

Kỳ Trấn không nói một lời, không kinh động bất kì ai, đi chỗ khác nghỉ ngơi.

-

Hôm sau, bình minh.

Lâm Thủ Yến nằm ở trên giường hoài nghi nhân sinh

Cậu cảm thấy mình đã biến thành “O”.

Lâm Thủ Yến vẫn luôn biết tính hướng của mình, nhưng mà hiện giờ cảm thấy, vẫn là nên quay về thẳng đi.

Ít nhất thì thân dưới vẫn còn.

Ít nhất thì mông không bị đau hay bị sưng.

Kỳ trấn không trong phòng, không biết đi đâu.

Chỉ để lại Từ Phúc Toàn chăm sóc cậu.

Không ở càng tốt, nếu hắn ở lại , Lâm Thủ Yến còn phải diễn làm kẻ ngốc. Không chừng bây giờ Kỳ Trấn còn đang hận cậu phá thân xử nam của hắn.

Hơn nữa, Kỳ trấn có ở đây không cũng không quan trọng, bước thứ nhất đã hoàn thành, còn bước thứ hai.

Lâm Thủ Yến bây giờ đi tìm đối tượng để cắm sừng Kỳ Trấn, làm xong là cậu có thể về nhà.

Ứng cử viên sáng giá nhất là ngũ hoàng tử.

Tuy rằng tên chó kia cũng chẳng là cái thá gì, nhưng diễn một vở kịch, cũng không thành vấn đề.

Thê tử ghét bỏ kỹ thuật của mình quá kém, quay đầu cùng kẻ thù ở bên nhau.

Nghĩ thôi Kỳ Trấn sẽ phải cảm thấy phát điên.

Bất quá bởi vì điều kiện thân thể không cho phép, Lâm Thủ Yến tạm hoãn lại một ngày.

Ở sương phòng nghỉ ngơi cả ngày, hơn phân nửa thời gian đều là ngủ. Cậu không có nhìn thấy Kỳ trấn, nhưng lúc mơ màng, cảm thấy có người tiến vào, còn mang theo gió lạnh.

Không biết là ai.

--

Ngày cuối cùng của lễ cuối năm, Lâm Thủ Yến ra ngoài tìm đối tượng ngoại tình.

Nói cũng thật trùng hợp

Thấy đối tượng ngoại tình đang tắm rửa

Lâm Thủ Yến dựa khe cửa nhìn vào.

"Hệ thống, ta có chút hối hận."

Hệ thống:【? 】

Lâm Thủ Yến ghét bỏ nói , “Hắn còn không to bằng ta.”

Càng đừng nói so với Kỳ Trấn.

Lâm Thủ Yến buồn rầu , tâm trí thay đổi nhanh chóng, cậu nghĩ ra một ý tưởng khác, " Nếu không ta đi vào đè hắn ta !"

Hệ thống nghẹn lời vài giây.

Nhắc nhở, 【 vậy thì hắc hóa sẽ không phải Kỳ trấn 】

Nhất định là Ngũ hoàng tử.

Nếu vậy Kỳ Trấn nhất định sẽ tổ chức một bữa tiệc, đốt pháo hoa, mời ca vũ ăn mừng Lâm Thủ Yến làm được việc tốt.

Lâm Thủ Yến dứt khoát.

“ Vậy chúng ta thử cách thứ hai ”

Đạt được hảo cảm và sự tín nhiệm của Kỷ Trấn xong thì phản bội hắn.

Hệ thống: 【……】

Lâm Thủ Yến còn chưa hành động, liền nghe được bên trong có giọng nói của nam nhân khác.

“Điện hạ thật là……”

Lâm Thủ Yến trừng lớn đôi mắt.

Oa!

Ngũ hoàng tử chơi nam nhân!

Trong phòng truyền ra thanh âm đứt quãng, rất rõ ràng, hai người làm tới rồi.

Ngũ hoàng tử nói: “Là bổn vương lớn hơn, hay là phụ hoàng lớn hơn?”

!

Lượng thông tin thật lớn !

Quá kích thích!

Này không phải nên chia sẻ vời nam chính sao ? Tiện thể tăng giá trị tín nhiệm.

Sau khi chắc chắn Ngũ hoàng tử không nghe thấy mình, cậu chạy đi tìm Kỳ Trấn.

Kỳ Trấn đứng ở hành lang, mái tóc đen dài được buộc cao một nửa, đôi lông mày thanh tú và tao nhã, thân hình như một cây tùng trúc cứng cáp, cao lớn và kiêu hãnh. Bên cạnh có người đang cúi đầu nói gì đó với hắn, khuôn mặt phủ đầy sương giá.

Lâm Thủ Yến bình tĩnh lại hơi thở và từ từ đến gần.

Bọn họ thấy cậu đến.

Người bên cạnh Kỳ Trấn nói: “Thỉnh điện hạ cân nhắc.”

Sau đó người kia liền đi .

Lâm Thủ Yến lúc này mới tiến lên, “Thái Tử ca ca……”

Ánh mắt Kỳ Trấn nhìn cậu còn lạnh lùng hơn trước, gần như là thờ ơ.

“Chuyện gì?”

“Ta có bí mật muốn nói cho ngươi. Ta vừa mới thấy có nam nhân nhổ nước miếng vào trong miệng Ngũ hoàng tử."

Kỳ trấn hoài nghi mình nghe lầm, lộ ra một chút nghi hoặc.

Tiểu ngốc nhìn xung quanh , sau đó tiến gần, lặp lại, “Ngũ hoàng tử, để cho người khác nhổ nước miếng vào trong miệng hắn."

“ Thấy ở đâu”

“ Ở bên kia, họ đang tắm ”

Kỳ Trấn: “ Bọn họ có phát hiện ra ngươi không ? ”

Tiểu ngốc lắc đầu.

“Ca ca, người kia vì sao lại muốn nhổ nước miếng vào miệng Ngũ hoàng tử? Là vì ghét Ngũ hoàng tử sao? Yến Yến cũng ghét Ngũ hoàng tử, Yến Yến có thể nhổ hai cái vào miệng hắn không ? "

“Ngươi dám "

"Ngươi thấy rõ ràng?”

“ Đúng vậy ! Ngũ hoàng tử còn hỏi người kia, hắn với bệ hạ ai lớn hơn.” Lâm Thủ Yến đôi mắt to, sáng lấp lánh, “Ngũ hoàng tử cũng ngốc giống yến Yến sao? Đều không phân rõ tuổi tác của mình và bệ hạ ?”

Đôi môi chưa bao giờ cong của Kỳ Trấn đột nhiên run lên, như thể hắn đang cố nhịn cười.

“Ngốc tử.”

Hắn lại hỏi: “Có thấy rõ là ai không?”

Lâm Thủ Yến lắc đầu.

“Vì sao chạy tới nói cho cô?”

Lâm Thủ Yến mắt trông mong mà nhìn hắn, vươn tay, bắt được vạt áo của Kỳ Trấn, “Yến Yến cảm thấy cái này là đại bí mật. Bí mật Yến Yến biết đều nói cho Thái Tử ca ca, Thái Tử ca ca có thể hay không, không cần giống như buổi tối hôm đó, bắt nạt Yến Yến?”

Ký ức Kỳ Trấn bị kéo về, ánh mắt hơi trầm xuống.

“Thái Tử ca ca muốn giáo huấn Yến Yến, có thể đánh mông Yến Yến , nhưng có thể không lấy gậy lớn đánh không ? Quá lớn, đau ~ hiện tại vẫn còn đau, lúc trở về Yến Yến có thể cho ca ca xem."

hô hấp Kỳ Trấn nghẽn lại , chóp tai hắn đỏ bừng.

Đêm đó, tiểu ngốc trúng *** dược, lúc sau liền ở bên tai hắn nói những từ ngữ dâm loạn.

Từng câu  từng chữ như xuyên qua trái tim.

Nếu đổi lại là người bình thường, ban ngày ban mặt nói ra lời như vậy, Kỳ trấn đã sớm bị hắn dạy dỗ từ lâu rồi.

Nhưng đối phương lại là Lâm Thủ Yến,

Lâm Thủ Yến lại tên ngốc tử!

Tiểu ngốc căn bản không biết mình nói cái gì, chỉ nói điều cậu thấy, nghe, nghĩ.

“Làm càn! Sau khi về học quy củ cho tốt đi .”

“A?”

Lâm Thủ Yến khiếp sợ.

Ta nói bí mật cho ngươi, ngươi lại bắt ta học quy củ?

Ngươi có muốn nghe một chút, ngươi đang nói cái gì không ?!

Lâm Thủ Yến tức giận, “Thái Tử ca ca, hôm đó ngươi không nói muốn ta học quy củ! Ngươi hai ngày bắt nạt ta, hôm nay vẫn muốn ta? Mông ta còn đau!”

Mặt của Kỳ Trấn đỏ lên.

Hắn thật sữ cảm nhận được bốn chữ “ người vợ tào khang”

Cau mày, như chán ghét, như ghét bỏ.

Sau một lúc lâu cả giận: “Nói thêm nữa một chữ, ngươi liền ở lại đây, học xong thì về!”

Lâm Thủ Yến sợ hãi, câm miệng.

Nơi này lạnh lắm a, hơn nữa đều là hòa thượng, cậu không thể ngoại tình với hòa thượng đâu.

Thật là thiếu đạo đức.

***

Đối ngoại tình: Ngũ hoàng tử ( quá nhỏ )

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play