Bạch Vĩnh Hòa hiển nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái liền tặc lưỡi. 
Không mất nhiều công sức lâu, bé con liền không gây ra tiếng động nữa, hoàn toàn ngủ say. 
“Đứa nhỏ này, tối hôm qua ngủ một giấc dài rồi, lúc này vừa mới dậy được một lúc mà đã lại buồn ngủ rồi.” Phùng thị thấy Bạch Vĩnh Nhạc ngủ rồi, duỗi tay đón hắn về. 
Bạch Vĩnh Nhạc ăn khỏe nên bụ bẫm chắc nịch, ôm rất chắc tay, sau khi ôm một lát như vậy, Tô Mộc Lam liền cảm thấy cánh tay hơi mỏi một chút. 
Ôm bé Vĩnh Nhạc vào trong phòng, cởi áo ngoài, đặt xuống giường, đắp lên một lớp chăn mỏng. 
Tiểu thúy chỉ ở trong phòng nhìn, vừa nhìn vừa đóng đế giày. 
Trong nhà việc may vá trước đó đều là tiểu thúy và Phùng thị tự tay làm, hiện giờ Linh Lung Các làm trang phục, chất liệu tốt, tay nghề cao, vì thế trang phục trong nhà phần lớn đều được Phùng thị mua từ chỗ Linh Lung Các, chỉ có giày là tự mình làm. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play