So sánh giữa hai người thì Tô Mộc Lam cảm thấy Bạch Thạch Đường vẫn khó khăn hơn.
Tô Mộc Lam cũng không biết nên an ủi Bạch Thạch Đường như thế nào, chỉ vươn tay vỗ vai của hắn.
Bạch Thạch Đường cũng nắm chặt tay của nàng và nhẹ giọng trả lời: “Yên tâm, ta không sao.”
“Nhị ca trời sinh có tính đa nghi, nhưng tâm tư thì không xấu, có lẽ là đang cảm thấy ta là người gia nhập vào thương hội sau cùng mà bây giờ lại đang cướp đoạt sự nổi bật của hắn nên không yên tâm về ta.”
“Ta vốn dĩ cũng không có tâm tư muốn tranh giành cái gì trong thương hội với hắn, hơn nữa nếu không gặp phải chuyện lớn thì ta cũng sẽ không trở về thương hội nữa, Nhị ca vội vã đến chặn miệng của ta như vậy thì có mục đích khác trong đó hay không thì cũng chưa rõ được, chỉ có thể từ chối trước rồi sau này xem xét sau.”
“Hơn nữa chuyện này dù sao cũng không thể đồng ý chắc chắn như vậy được, thời gian luôn thay đổi nên chuyện trên thế gian này cũng không thể nói chính xác được, vì vậy thật sự không thể đồng ý được.”
Bạch Thạch Đường xem như là đang giải thích một lần, vì sao rõ ràng là hắn đã xin từ chức mọi việc trong thương hội nhưng lại không đồng ý với chuyện của Phan Lương Tiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT