Bạch Lập Hạ xách theo con diều hình con bướm của chính mình đi, đi về phía chỗ có nhiều người nhất. 
Trong nháy mắt, liền không có bóng dáng. 
Khương Hoán Nhuận nhéo nhéo diều trong tay, vui mừng mà sai Mặc Thư giúp đỡ thả con diều bay lên. 
Hôm nay thời tiết có gió, hơn nữa gió không lớn không nhỏ, cực kì thích hợp cho thả diều, diều của Khương Hoán Nhuận rất nhanh liền bay lên cao, hơn nữa càng bay càng cao. 
“Diều của thiếu gia diều bay cao thật, thiếu gia thả thật giỏi.” Mặc Thư đứng ở bên cạnh khen. 
“Không phải ta thả giỏi, là nơi này đủ rộng rãi để thả.” Khương Hoán Nhuận nhếch miệng cười không ngừng. 
Ở thôn trang của hắn cũng thả diều, nhưng bên trong thôn trang không có nơi nào rộng rãi như vậy, cũng không có nhiều người như vậy, cho nên chơi thế nào cũng không vui vẻ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play