Dọc theo bờ sông dài, đi được tới chỗ bọn Dương Kỳ không nhìn thấy, Bùi Nam buông tay Trịnh Thư Vân ra. 
Trịnh Thư Vân nhìn xuống lòng bàn tay trống rỗng, sau đó quay sang nhìn Bùi Nam: “Nhiệt độ bên sông tương đối thấp.”
Bùi Nam “Ừ” một tiếng, giọng điệu có chút không chút để ý. 
Sau đó cậu nhét tay trái được Trịnh Thư Vân ủ ấm kia bỏ vào túi áo gió, rồi trước khi Trịnh Thư Vân muốn cầm tay phải, lại giả vờ vô ý nâng tay phải lên, dựng cổ áo khoác gió, che đi nửa khuôn mặt bị gió sông thổi đến ửng đỏ, nhẹ nhàng mím đôi môi đầy đặn, trong đôi mắt an tĩnh phản chiếu ánh đèn phía trước, đi trước mấy bước, vẻ mặt bất động. 
Trịnh Thư Vân dừng lại, chậm rãi thu hồi lại bàn tay treo lơ lửng giữa không trung, đuôi lông mày khẽ nhướng lên, rồi nói như thể đang giải thích điều gì đó: “Đã mười một giờ rồi.”
Bùi Nam nghe vậy hơi giật mình, cậu không ngờ đã muộn như vậy rồi, ban đầu cậu hứa với Trịnh Thư Vân sẽ về nhà trước mười giờ, còn gửi định vị chỗ gặp mặt cho Trịnh Thư Vân ngay khi vừa mới đến. 
Rõ ràng, Trịnh Thư Vân dựa theo thời gian đã thỏa thuận, lái xe đến bờ sông, kiên nhẫn đợi cậu suốt một giờ mà không hề làm phiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play