“Tiểu Nam, em cũng là đàn ông, hẳn nên biết không thể tùy tiện nói câu không được với đàn ông chứ.” 
Thanh âm vượt qua lý trí vang lên trên đỉnh đầu, đôi mắt Bùi Nam run rẩy rơi vào trong đôi mắt đen thăm thẳm của người đàn ông, nhìn thấy bên trong là những đợt sóng lặng yên đang cuồn cuộn, giống như dung nham nóng bỏng ẩn dưới núi tuyết, đến một lúc nào đó sẽ nhấn chìm mọi thứ xung quanh.
Lúc này, đôi mắt Trịnh Thư Vân từ trên cao nhìn xuống, giống như thần tiên đang nhìn xuống đám dân chúng bên dưới hạ giới, bởi vì tư thế dùng bàn tay chống lên giường, trên ống tay áo ngủ màu đen bằng bông hơi lộ ra đường cong cơ bắp, rõ ràng quần áo rất nghiêm chỉnh, điềm tĩnh mà xa cách, lại tản ra một luồng hormone mạnh mẽ.
Cảm giác áp lực đập vào mặt, khiến cho yết hầu Bùi Nam không ngừng lăn lên lăn xuống, tim đập cũng loạn xì ngậu hết cả lên, nhưng cậu vẫn giả vờ bình tĩnh nói: “Đương nhiên, nên em mới muốn anh chứng minh cho em thấy, có phải em đang nói linh tinh hay không.”
Ánh mắt Trịnh Thư Vân trầm xuống, dùng lòng bàn tay nâng gáy Bùi Nam lên, ngón cái đặt lên vật đang không ngừng run lên, giống như đang đối đãi với trân bảo, nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó kề sát vào bên tai cậu nói: “Tiểu Nam, cái này là do em nói đấy, lát nữa thì đừng có đổi ý bắt anh dừng lại.”
Giây phút lời nói có vẻ dịu dàng lọt vào màng nhĩ, Bùi Nam đã bắt đầu mềm chân, cũng mơ hồ nhận ra hậu quả của việc trêu chọc liều lĩnh của mình vừa rồi.
Nhưng chuyện đã đến nước này, cậu cũng không thể dừng lại được nữa, vặn vẹo đầu ngón tay, dễ dàng cởi cúc áo trước ngực người đàn ông ra, đuôi lông mày khẽ nhíu lại, nói: “Ai bảo dừng người đấy là chó con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play