Từ trong thung lũng trở lại khu cắm trại, trăng đã treo giữa trời, những người khác đều đã vào lều đi ngủ. Để tránh những câu hỏi không cần thiết, bọn họ cố tình ở lại đến muộn.
Dưới bóng tối, đi ngang qua những chiếc lều đóng kín, Bùi Nam vô thức đi chậm lại, nhìn xuống bàn tay  mình đang nắm chặt tay Trịnh Thư Vân, lại nương theo ánh sao, nhìn vào mắt Trịnh Thư Vân, đôi mắt dịu dàng nhộn nhạo  như mặt nước hồ bị gió thổi qua, vẻ mặt mang theo vẻ dịu dàng muốn nói chuyện yêu đương, ai ngờ mở miệng lại là: “Trịnh Thư Vân, anh nói xem chúng ta có giống mấy tên trộm vừa hoàn thành xong nhiệm vụ trở về không?”
Trịnh Thư Vân nghe vậy, lông mày khẽ run, bày ra vẻ mặt cạn lời.
Thật ra, Bùi Nam muốn nói “bỏ trốn”, nhưng cảm thấy hơi sến, lời nói đến bên miệng lại sửa miệng. 
“Em muốn làm trộm, vậy thì làm trộm.” 
Trịnh Thư Vân nhẹ giọng nói, sau đó nắm chặt tay Bùi Nam, đi tới trước lều đôi của bọn họ, dùng sức kéo người vào trong. 
Một giây sau, cửa lều hạ xuống rồi “roẹt” một tiếng lại được kéo lên, ngăn cách một đêm xuân. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play