Không phải Trịnh Thư Vân bị cậu chặn rồi sao? Sao vẫn còn gọi điện được …
Hai mắt Bùi Nam mờ đi, vẻ mặt nghi ngờ nhân sinh nhìn chằm chằm điện thoại di động rung lên hồi lâu, thẳng đến bởi vì thời gian dài không bắt máy mà điện thoại tự động cúp, mới bừng tỉnh nhớ ra mình chỉ chặn wechat của đối phương mà thôi.
Sau đó, điện thoại không đổ chuông nữa, để lại dấu cuộc gọi nhỡ nằm lạnh lùng trên giao diện màn hình khóa.
Trịnh Thư Vân đột nhiên có lương tâm, định đến nói lời tạm biệt với cậu à?
Bùi Nam khẽ hừ thành tiếng, lại vùi mặt vào khuỷu tay, rất nhanh lại bị cơn buồn ngủ bao trùm nuốt chửng.
Không biết đã ngủ bao lâu, trong mơ cảm thấy vô cùng nóng, ngay lúc Bùi Nam đang muốn dùng tay cởi cúc cổ áo, đột nhiên cảm thấy có người chạm nhẹ vào vai mình.
Bàn rượu không tính là quá thấp, khi cậu hơi nâng mặt lên, ánh mắt song song với bàn rượu chậm rãi lướt qua, lại đụng phải một đôi chân thẳng tắp có lực, đủ để thấy được dáng vóc người người tới có bao nhiêu cao lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play