Ngoài cửa văn phòng hình như có một trận gió lặng thổi qua, Trịnh Thư Vân ngước mắt quét qua, hành lang qua khe cửa hé ra trống rỗng, không có bất cứ dấu vết người qua lại nào.
Trịnh Thư Phiêu cụp mắt xuống sắp xếp các tập tài liệu, nói tiếp trong ánh mắt khó hiểu của Lộ Ngang: “Cậu ấy đang tham gia triển lãm tranh, buổi tối còn phải tham dự một bữa tiệc, chờ cậu ấy bận xong, tôi sẽ nói với cậu ấy.”
“À ừ nhỉ, tôi quên cậu ấy hiện không ở thành phố Giang.” Lộ Ngang bật cười ấn sống mũi, cầm cốc nước lên, hỏi lại, “Lần này cậu dự định ở lại bao lâu? Từ lúc bị bệnh, thầy Evans cằn nhằn với tôi suốt thôi.”
Trịnh Thư Vân đóng bút lại, đứng dậy, nhét tài liệu có chú thích vào ngăn đựng hồ sơ, giơ cổ tay lên liếc nhìn mặt đồng hồ, tính toán thời gian Kiều Lâm hẹn ăn đi cắt bánh ngọt, sau khi làm xong mọi việc mới trả lời Lộ Ngang: “Nhiều nhất là ba ngày.”
Lộ Ngang nghe khoảng thời gian ngắn đến khó tin này, một ngụm nước còn chưa kịp nuốt xuống, suýt sặc mấy lần, trong lòng trăm ngàn suy nghĩ.
Cuối cùng, anh nén lại cơn ho, giơ ngón tay cái lên nói: “Cậu quả thực xứng đáng là học sinh giỏi nhất mà thầy Evans nhớ.”
Đáp lại sự móc mỉa, Trịnh Thư Vân hiểu rõ, chỉ tượng trưng “Ừm” một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT