Lộ Ngang xoa cằm, không tán thành những gì Trịnh Thư Vân nói, nhưng cũng không không tiếp tục chỉ ra bất cứ điều gì theo suy đoán của mình, mà hỏi: “Mấy ngày này tôi sống ở đâu?”
Trịnh Thư Vân dẫn Lộ Ngang lên lầu hai, đi qua hành lang, tiện tay mở một căn phòng có đầy đủ giường, nhưng khoảng thời gian trước bị khóa lại, nói với anh ta: “Chăn ga gối đệm ở trong tủ, cậu tự dọn đi.”
*
Buổi tối, Bùi Nam ngồi trong thư phòng vẽ bản thảo thương mại, nhưng cậu không thể tập trung, sau nửa tiếng loay hoay, cậu tắt máy tính, cầm một quyển sổ đi đến bên cửa sổ, phác họa ngẫu nhiên.
So với các thiết bị điện tử tiện lợi, cậu thích cảm giác bút chì ma sát với mặt giấy, âm thanh “sột soạt” độc đáo nghe rất dễ chịu, có lẽ có thể làm chậm sự nóng nảy không có lý do của cậu vào lúc này.
Cùng với cơn gió đêm thỉnh thoảng thổi ngoài cửa sổ, đầu óc cậu dần trở nên trống rỗng, toàn bộ đều dựa vào cảm tính, khi những dòng chữ nằm trên nửa trang giấy, cậu chợt nhận ra rằng mình đã phác họa người đàn ông tựa vào bên cạnh xe đua.
Người đàn ông có bờ vai rộng, vòng eo hẹp, tỷ lệ cơ thể gần như hoàn hảo, cánh tay vạm vỡ kẹp chặt chiếc mũ bảo hiểm, hơi nghiêng đầu, những lọn tóc bị gió thổi bay, ánh mắt lạnh nhạt giống như trèo qua núi xuyên qua mặt giấy, rơi vào mắt cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play