Suốt quãng đường từ công ty luật về nhà, Bùi Nam hai tay đút túi quần, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Có vài lần, từ hình ảnh phản chiếu của tấm kính cửa sổ tối đen, cậu phát hiện Trịnh Thư Vân liếc nhìn mình, rồi khi trái tim cậu hơi thắt lại, cậu thấy đối phương thản nhiên thu hồi ánh mắt, duy trì vẻ mặt bình tĩnh, tiếp tục lái xe.
Bùi Nam nghĩ Trịnh Thư Vân sau khi bị vạch trần, ít nhất sẽ cho cậu một lời giải thích, mà không phải như bây giờ, bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, để lại cho cậu một trái tim mất thăng bằng.
Những kỳ vọng mờ nhạt mấy lần đều thất bại, cậu dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, mắt không thấy làm ngơ.
Sau khi về đến nhà, Trịnh Thư Vân trực tiếp lái xe vào gara tư nhân, khi xe dừng lại, Bùi Nam cởi dây an toàn xuống xe đầu tiên, buồn bực xuống xe, nhưng tốc độ lại không nhanh.
“Giận rồi?” Trịnh Thư Vân khóa xe xong, đi theo phía sau, bất thình lình lên tiếng.
“Không.” Bùi Nam đột nhiên ngước mắt lên, dựa vào thói quen “đối nghịch với Trịnh Thư Vân” mười lăm năm qua thốt ra, vừa quay đầu thì bắt được độ cong ở khóe môi đối phương, bỗng nhiên nhận ra mình hình như bị Trịnh Thư Vân hố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT