Trước khi những suy nghĩ bay lượn như con chim sợ hãi hoàn toàn được quay trở lại lồng, một tia chớp bỗng nhiên xẹt qua bầu trời, giống như lưỡi kiếm chiếu sáng đường nét mặt sắc bén lạnh lùng cứng rắn của người trước mắt.
Có lẽ do vội vàng đứng dậy, mái tóc ngái ngủ của người đàn ông lòa xòa vài sợi trước trán, đôi chân dài hướng ra ngoài, lại càng khiến cho lớp vải giữa hai chân căng phồng, phác họa càng rõ ràng kích thước kinh người kia.
Hắn duy trì tư thế này, ngước mắt nhìn Bùi Nam từ trong làn sương mù sau tia chớp, dựa vào tiếng sấm mùa xuân và tiếng mưa ngoài cửa sổ, trong giây lát hắn giống như một con thú ngủ đông trong rừng rậm, chuẩn bị thế chờ tấn công, không biết một giây nào đó sẽ cắn chặt cổ họng con mồi.
Dưới ánh mắt khó hiểu của Trịnh Thư Vân, Bùi Nam máy móc bước sang bên cạnh vài bước, đầu gối đập vào mép bàn trà cũng không biết kêu đau, chống chọi với mưa gió bão bùng bên ngoài đập vào mặt, dùng sức đóng cửa sổ thủy tinh lại.
Đợi khi cậu thở hổn hển quay đầu lại, Trịnh Thư Vân đã kéo tấm chăn ở bên cạnh ra, đắp lên bụng dưới.
Trịnh Thư Phững nhíu mày, khàn giọng nói: “Xin lỗi, tôi gặp ác mộng.”
“Tôi cũng đoán vậy.” Bùi Nam nói xong, lơ đãng làm động tác nuốt. Mới vừa rồi sự lạnh lùng trong mắt Trịnh Thư Vân khiến cho cậu bây giờ nhớ lại vẫn còn thấy sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT