“Sao thế này, sao thế này?”
“Người kia chết rồi, không biết tại sao lại chết rồi!”
Cảnh tượng này đúng là khá đáng sợ, người còn lại của đội vàng đã sợ đến mức co quắp dưới đất, sau đó đổ mồ hôi đầy đầu, quay người bỏ chạy trong hoảng sợ. Đồng đội của hắn ta bị đâm xuyên qua ngực vẫn còn đang giãy giụa dưới đất, một lát sau mới hoàn toàn tắt thở.
Kinh Hoàn nhìn hai thi thể, kiểu chết cuối cùng của người đó không khác gì con nai, như thể bị trừng phạt vậy.
“Đoán có lý một chút.” Kinh Hoàn nói với hai cô gái đang hoang mang nghi ngờ: “Trò chơi này cấm chúng ta giết động vật đặc biệt.”
Vu Hạm hỏi: “Tại sao lại là đặc biệt?”
Kinh Hoàn dựa vào thân cây lần nữa, hơi mệt mỏi dụi mắt: “Bây giờ chỉ mới là giai đoạn đầu của phó bản, phó bản này rất lớn, có thể phải cần một thời gian dài mới có thể qua cửa. Nếu chúng ta muốn giữ gìn thể lực thì phải ăn uống, không có thức ăn để ăn thì chỉ có thể ăn thịt. Cho dù đoán sai thì đến lúc đó chỉ cần thử nghiệm là được. Ví dụ như sau khi bắt một con thỏ, thử rạch một vết thương trên người nó, nếu bản thân không sao thì chứng tỏ là an toàn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play