Tiếng phát thanh lại vang lên ở tầng ba, thông báo những người còn lại đến phòng 103 để ăn trưa.
Mới chớp mắt thôi mà đã nửa ngày trôi qua rồi.
Lâm Dị và Tần Châu không có ý định đi ăn trưa, đúng hơn là họ không có thời gian ăn.
Lâm Dị thử nhét ngón út vào một trong các lỗ nhỏ, sau đó dùng ngón cái ước lượng độ sâu của lỗ dựa vào ngón út: “Ít nhất phải lớn hơn một đốt ngón tay.”
Tần Châu nhìn ngón tay của cậu. Thiên tài trẻ có bàn tay rất đẹp, nhỏ nhắn, thon dài với những khớp ngón rõ ràng. Đó cũng là lý do tại sao đốt ngón tay của cậu dài hơn nhiều người một chút, từ đó có thể thấy lỗ khá sâu.
“Tìm hiểu xem thứ đó là gì là biết có tác dụng hay không ngay.” Tần Châu nhìn sang chỗ khác.
Lâm Dị hỏi: “Tìm hiểu bằng cách nào?”
“Đi chỗ khác xem đã.”
Tần Châu vừa nói vừa đi ra ngoài. Phòng 310 không còn gì đáng xem nữa, anh đang có ý định lên tầng hai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT