Tiếng “cạch cạch” biến mất trong vòng chưa đến mười giây, dường như sự im ắng rùng rợn ấy chỉ diễn ra trong chớp mắt. Khoảnh khắc ấy, Lâm Dị vơ lấy ống heo, đặt lên cái bàn chặn tủ quần áo. Ngay lúc đó, âm thanh “kít kít kít” vang lên!
Tiếng động ấy rất chói tai, hệt như tiếng động gây ra do vật bén cào lên đồ gỗ vậy. Mà thực tế cũng không khác gì lắm, thứ móng tay sắc nhọn đến nỗi có thể đâm thủng tường như nó thì việc cào rách tủ quần áo chỉ là vấn đề thời gian.
Lâm Dị lùi về sau một bước. Âm thanh “kít kít kít” tựa như sấm đánh đùng đoàng bên tai cậu, vậy mà cả phòng 305 lẫn phòng 303 ngay sát bên lại yên tĩnh một cách kỳ lạ. Tần Châu không hỏi thăm tình hình cậu, Trình Dương cũng không nức nở niệm khẩu hiệu “dân giàu nước mạnh xã hội văn minh” nữa.
Không một ai chú ý đến tiếng động đinh tai nhức óc truyền đến từ phòng 304, như thể căn phòng này là một không gian tách biệt.
Kít! Kít! Kít!
Tủ quần áo bằng gỗ lắc lư vì bị thứ ở ngoài cửa sổ cào cấu, phát ra âm thanh to như muốn làm thủng màng nhĩ người ta.
Không lâu sau đó, tiếng “bụp” vang lên.
Trong tầm mắt của Lâm Dị, toàn bộ tủ quần áo lắc lư dữ dội.
Ngay sau đó, cửa tủ quần áo bị đẩy ra từ bên trong!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play