Thi Niệm kết hôn với Quan Minh vào năm cô tròn ba mươi tuổi, đương nhiên đó không phải một việc ngẫu nhiên, Quan Minh không thông báo cho bất kỳ ai biết tin. Sau khi đón Thi Niệm xuất viện, anh đã biến cô trở thành vợ hợp pháp của mình.
Chỉ khi đang trên đường về, anh mới gọi điện cho hai cụ để báo họ biết tin này.
Hôm qua, mấy dì giúp việc đã tổng vệ sinh một lượt từ trong ra ngoài. Mới sáng tinh mơ, bà Quan đã bận bịu sắp xếp phòng cho Thi Niệm, để ý từ việc lớn như độ dày của giường đệm xem có phù hợp chưa, cho tới chuyện nhỏ là dép đi trong nhà có chống trượt hay không. Ở cái tuổi này, lâu nay bà không còn đứng bếp nấu ăn nữa, nhưng bởi con dâu nhỏ lần đầu đến nhà nên bà vẫn đích thân xuống bếp đeo tạp dề, tất bật làm vài món ngon.
Ông Quan vốn đang chơi chim trong sân, nghe thấy bà Quan nói chuyện điện thoại bèn bước vào nhà hỏi: “Chằng phải xuất viện từ sáng sớm à? Sao còn chưa tới thế?”
Bà Quan cúp điện thoại, không thể giấu vẻ vui mừng: “Hai đứa nó đi đăng ký kết hôn, cuối cùng thằng ba con của ông cũng có vợ rồi.”
Ông Quan chống ba toong, không nhìn ra chút cảm xúc nào. Bà Quan không biết liệu việc thằng ba tiền trảm hậu tấu như vậy có làm ông già nhà mình cảm thấy khó chịu hay không. Đúng lúc bà chuẩn bị quay người vào phòng bếp, đột nhiên nghe thấy ông Quan khẽ nói một câu: “Lấy bức tranh con bé gửi tặng tôi lần trước ra rồi treo lên đi.”
Dứt lời, ông lại đi ra sân, bà Quan ngoái đầu, mỉm cười nhìn theo bóng lưng ông rồi khẽ lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT