Thi Niệm cảm giác mình chỉ hôn mê một lúc, có mấy giây ngắn ngủi, song khi ý thức của cô lần nữa trở về, xung quanh đã không còn là nhà chính thành Tây, trên trần nhà trắng xóa gắn một vòng cái giá treo bình truyền nước, cô phát giác ra nơi mình đang nằm hẳn là bệnh viện.
Quay đầu sang, rèm cửa phòng bệnh kéo lên một góc, Quan Minh hai tay đút túi quần, đứng trước cửa sổ đưa lưng về phía cô, bóng dáng cô quạnh tĩnh mịch.
Thi Niệm gọi anh một tiếng: “Anh Sênh.”
Người anh khẽ nhúc nhích, mấy bước đã trở về bên giường bệnh, cúi xuống sờ lên trán cô: “Cảm thấy thế nào rồi?”
Thi Niệm trả lời: “Khá tốt.”
Vừa định chống người ngồi dậy, nhưng Quan Minh ấn vai cô xuống: “Nằm ngoan, có đói không?”
Lúc này Thi Niệm mới phát hiện cổ áo sơ mi của Quan Minh buông lỏng ra, đôi mắt vằn vện tơ máu, cô hé miệng hỏi: “Sao em lại ngất xỉu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play