Hộp đêm cách trường học không xa, chỉ cách hai con đường, khu này là làng đại học, vì thuận lợi về mặt địa lý, kiếm tiền nhanh chóng cho nên nhân viên ở đây đa số là sinh viên của làng đại học, một số ít còn lại mới là nhân viên xã hội đến đây làm việc.
Trì Chiếu được đưa vào một phòng riêng, trong phòng riêng này người không nhiều, chỉ có sáu người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha. Chỉ nhìn khí chất và thần thái của bọn họ là biết được, ba người trong số họ là đến để chơi, còn lại ba người thì là đến để bị chơi.
Không cần hỏi, người ngồi giữa chính là Đoàn Ba.
Đoàn Ba nhìn cậu cười xấu xa, “Để cậu tự tới thì cậu không tới, lại cứ muốn tôi huy động nhân lực mời cậu tới, việc gì phải thế chứ.”
Cậu nhóc tựa vào người Đoàn Ba cũng cười theo hai tiếng, trông còn rất nhỏ, có lẽ mới thành niên hoặc có thể là còn chưa đủ tuổi, sau khi nghe cậu ta cười, Trì Chiếu mới nhận ra rằng trên đời này thực sự có con trai ẻo lả như vậy.
Hơn nữa cười còn quyến rũ hơn cả phụ nữ.
“Anh Đoàn, đây chính là người mà anh đang chờ à, anh ta mặt mũi vàng vọt, cơ bắp gầy guộc, đầu óc cũng không thông minh, vào lâu như vậy rồi, cũng không chào hỏi em một cái, không có mắt nhìn gì cả, còn tệ hơn cả em nữa. “
Đoàn Ba châm chọc nói “Nói bậy, cậu ta làm sao có thể so với cục cưng được, cưng còn có thể đem bán đi, cậu ta cho dù bị lột sạch sẽ cũng không có ai thèm xem.”
Đoàn Ba muốn chọc tức Thích Nguyên bằng lời nói, chỉ cần cậu lộ ra một chút tức giận, Đoàn Ba sẽ cho thuộc hạ đánh cậu ngay tại chỗ, đợi cậu không kìm được nữa thì khóc lóc van xin, khi đó lại chơi cậu một lần nữa.
Trì Chiếu cau mày khi nhìn thấy cảm xúc bẩn thỉu trong mắt anh ta, cậu không thích cảnh tượng này lắm, “Đoàn Ba, anh muốn làm gì?”
“Ôi, cậu trở mặt nhanh thật đấy, mấy ngày trước còn luôn miệng gọi tôi một câu đàn anh, xong việc còn hỏi đàn anh khi nào đưa em ra ngoài chơi,” Đoàn Ba đứng dậy, cầm chai bia trên bàn lên, chai bia lạnh nên thân chai cũng lạnh, anh ta dùng chai bia đánh vào má Trì Chiếu một cách khiêu khích, “Đàn anh bây giờ đang đưa cậu đi chơi đây, sao vậy, cậu không vui à.”
【Ký chủ, tôi thấy có rất nhiều chỉ số ác ý, tốt hơn hết cậu nên mềm mỏng một chút, Lý Nhất Hàn đến đây nhanh nhất cũng phải đợi năm phút sau, nhưng nhìn dáng vẻ tên này có thể năm giây sau là đánh cậu mất rồi. 】
Trì Chiếu ở trong lòng hỏi “Lý Nhất Hàn cúp máy chưa?”
Chưa, anh ta vẫn đang nghe.
Vậy thì tốt.
Trì Chiếu khẽ nhướng mi, “Đúng vậy, tôi không vui, bởi vì tôi đã hứa với người khác rằng sẽ không bao giờ tới những nơi như này nữa.”
Đoàn Ba sửng sốt, hiển nhiên anh ta không ngờ rằng cậu lại dám chống lại anh ta trong hoàn cảnh này.
“Nhân phẩm của tôi lúc trước không tốt, dù cho có nói tôi muốn thay đổi cũng không có người tin nhưng tôi thực sự mong người nói tôi đừng đến đây có thể tin tưởng tôi, cho nên chúng ta đừng làm khó nhau nữa, được không?”
Đoàn Ba tức tức đến bật cười, không biết bắt đầu nói từ đâu, “Làm khó nhau sao Thích Nguyên, mở mắt ra nhìn xem, cậu là cái thá gì?”
Bùng một tiếng, Đoàn Ba dùng tay đập nát đáy chai, không cho người khác kịp phản ứng, mảnh kính vỡ sắc bén chiếu vào rồi quét qua mặt Trì Chiếu, có một người bồi rượu mới đến, nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ hãi hét lên.
Lý Nhất Hàn tim thắt lại, không ngừng lắng nghe động tĩnh bên phía của Thích Nguyên, tài xế lái xe chạy rất nhanh nhưng anh ta không phải siêu nhân, không thể xuất hiện ngay lập tức bên cạnh Thích Nguyên, anh ôm chặt điện thoại vào mặt, mặt mày u ám, tài xế từ kính chiếu hậu liếc nhìn khuôn mặt của ông chủ, vội vàng đạp ga thêm hai số.
Bằng lái xe bị thu hồi cũng không quan tâm, tóm lại lúc này kiên quyết không thể lùi lại được.
Lý Nhất Hàn không biết nơi họ tới là hộp đêm, sau khi vị trí của Thích Nguyên ngừng di chuyển, anh lập tức gọi cảnh sát, dù sao nước xa cũng không cứu được lửa gần, nhưng không ngờ rằng anh ta đã ở đây rồi mà cảnh sát vẫn chưa đến.
Lý Nhất Hàn sải bước vào hộp đêm, quầy lễ tân và phục vụ ở tầng một không nhận ra anh là ai, muốn ngăn anh ta lại, cấp dưới đã giúp anh ta chống đỡ những người này, quản lý thấy có người gây chuyện nên anh ta vội vã ra ngoài để gặp anh, nhưng anh ta còn chưa hỏi thì đã bị Lý Nhất Hàn hỏi trước.
Giọng nói Lý Nhất Hàn như tu la, “Phòng mà Đoàn Ba mở ở đâu, đưa tôi đến đó”
Quản lý không thể đắc tội với Đoàn Ba, nhưng nhìn vẻ mặt của người đàn ông trước mặt, cảm thấy càng không thể đắc tội với anh ta, không nói lời nào, liền đưa Lý Nhất Hàn đến phòng riêng của Đoàn Ba. Trong lúc dẫn đường, anh ta suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra tại sao người đàn ông hung bạo này lại trông quen như vậy.
Anh ta là Lý Nhất Hàn.
Quản lý khóc không ra nước mắt, Lý Nhất Hàn đến chỗ bọn họ tìm người thừa kế nhà họ Đoàn, người tới cũng không có ý tốt, thoạt nhìn là định đem người đánh Đoàn Ba một trận, đợi đánh xong rồi thì hộp đêm mà bọn họ mở bao lâu nay chắc cũng phải đóng cửa theo luôn quá.
Lúc mở cửa phòng, Lý Nhất Hàn còn tưởng rằng sẽ nhìn thấy đống hỗn độn trên mặt đất, Thích Nguyên có thể đã thoi thóp rồi, nghiêm trọng hơn nữa còn có thể đã bị giết.
Những thứ trên anh đều đã nhìn thấy, nhưng người thoi thóp lại không phải là Thích Nguyên mà là Đoàn Ba.
Thích Nguyên đang đứng ở phía xa bên trái của căn phòng còn Đoàn Ba thì ở ngay bên cạnh, nửa thân trên nằm trên ghế sô pha, nửa thân dưới buông thõng trên mặt đất, hai tay bị trói quặt sau lưng. Đây là một tư thế cực kỳ không thoải mái, nhưng Đoàn Ba không còn cách nào khác, mặt đầy máu, Thích Nguyên một chân giẫm lên ngực hắn, một tay trói chặt hai tay của anh ta, tay kia cầm một nửa chai rượu, đầu mảnh thủy tinh vỡ hướng về phía khuôn mặt Đoàn Ba.
Vừa bước vào, bọn họ đã nghe thấy Thích Nguyên nói “Không được qua đây, nếu không tôi sẽ xé rách mặt của anh ta.”
Tất cả mọi người “…”
Người của Đoàn Ba không dám nhúc nhích, vì sợ bọn họ đi qua, khuôn mặt tuấn tú của Đoàn Ba sẽ bị hủy mất, những người khác sợ tới mức hồn bay phách lạc, nếu Đoàn Ba xảy ra chuyện ở đây, tất cả bọn họ đều sẽ bị liên lụy.
Đúng thật là chó biết cắn người thì không sủa.
Trong một lúc, tất cả mọi người đều đang suy nghĩ về câu nói này, kể cả trợ lý Triệu đi vào cùng Lý Nhất Hàn.
Giấu tài à, dưới mũi bao nhiêu người vậy mà có thể bắt được Đoàn Ba, đây không phải là chuyện có thể tập thể dục trong vài ngày là có thể làm được, Thích Nguyên lại làm đến hai lần. Tại sao lúc anh điều tra không phát hiện ra nhỉ?
Trợ lý Triệu suy nghĩ, cùng lúc đó Lý Nhất Hàn đã bước ra khỏi trạng thái choáng váng, đến chỗ Thích Nguyên, đầu tiên là nhìn Thích Nguyên, sau đó là Đoàn Ba, cuối cùng lại chuyển mắt về lại trên khuôn mặt Thích Nguyên, “Buông anh ta ra.”
Từ khi anh bước vào, vẻ mặt của Trì Chiếu giãn ra rất nhiều. Nghe vậy, cậu lập tức buông Đoàn Ba ra, ném cái chai sang một bên, nhanh chóng chạy đến chỗ Lý Nhất Hàn, mở miệng muốn nói rằng cậu đã sợ hãi như thế nào, nhưng khi cậu nghĩ đến những gì Lý Nhất Hàn vừa nhìn thấy, cảm thấy áy náy mà cúi đầu xuống, “Anh Lý, sao anh lại ở đây.”
Ngay khi Lý Nhất Hàn định trả lời, Đoàn Ba đã bị cậu buông ra không cam tâm bò dậy, muốn đánh về phía sống lưng Thích Nguyên, khuôn mặt của Lý Nhất Hàn trầm xuống, nắm lấy cánh tay Thích Nguyên, kéo cậu ra sau. nhấc chân đạp mạnh vào bụng Đoàn Ba, nhưng bởi vì chênh lệch chiều cao giữa hai người có chút lớn, trực tiếp đá vào xương sườn của anh ta, Đoàn Ba đau đến toát mồ hôi lạnh.
Thuộc hạ nhanh chóng đỡ Đoàn Ba đứng dậy, bọn họ đã nhận ra thân phận của Lý Nhất Hàn, không biết có nên động thủ hay không, Lý Nhất Hàn nhìn lướt qua mọi người trong phòng riêng, ánh mắt nhìn như tử thần nhìn quét qua.
“Tôi không có gì để nói với cậu, quay về cáo trạng với bố cậu đi, nhân tiện nói với ông ấy rằng mọi sự hợp tác giữa nhà họ Lý của tôi và nhà họ Đoàn của cậu đã kết thúc. Nếu ông ấy không hiểu tại sao tôi lại làm như vậy, thì cậu có thể giải thích cho ông ấy một lần nữa. “
Nói xong Lý Nhất Hàn chuẩn bị đưa Thích Nguyên đi, bọn họ mới vừa đi ra ngoài chưa được hai bước, Đoàn Ba chịu đựng đau đớn quát: ” Lý Nhất Hàn, tôi cũng đâu có chọc gì anh.”
Lý Nhất Hàn dừng lại, quay đầu lạnh lùng nhìn Đoàn Ba, “Nhưng cậu chọc vào Thích Nguyên.”
Trì Chiếu bình tĩnh xem cảnh này, nhân tiện ca ngợi một câu cho Lý Nhất Hàn trong lòng “OH YEAH! Người đàn ông tuyệt vời.”
Hệ thống “…”
Khoan đã, cậu có thể giải thích một chút, tại sao nhìn cậu có vẻ yếu ớt như vậy, lại có thể đánh nhau tốt như vậy không?