[Ký chủ chuẩn bị xong chưa?]
Trì Chiếu gật đầu thật mạnh: “Chuẩn bị xong rồi!”
Tiếng đồng hồ đếm ngược vang lên, khi hệ thống đếm đến một, một luồng ánh sáng trắng đột nhiên xuất hiện trước mắt Trì Chiếu, cảm giác trời đất quay cuồng truyền đến, thậm chí Trì Chiếu còn chưa kịp mở mắt, đã cảm thấy dạ dày cuộn trào.
Hệ thống nhanh chóng thông báo vị trí của bồn cầu cho cậu, cậu ôm bồn cầu nôn sạch sẽ, chờ nửa ngày, một lúc lâu sau Trì Chiếu mới có thể nói chuyện: “Di chuyển qua các thế giới khó chịu như vậy sao…”
[Đây là lần đầu tiên của ký chủ nên cảm thấy khó chịu cũng là chuyện bình thường, sau này sẽ ổn thôi]
[Gửi ký chủ thông tin về thế giới này, xem kỹ nhé, nhất định phải diễn đúng theo mạch cốt truyện trong đó.]
Trì Chiếu yếu ớt ừ một tiếng, sau đó nằm xuống bên cạnh bồn cầu, nhắm mắt lại bắt đầu lật xem dữ liệu về thế giới mà hệ thống gửi đến.
Tên đầy đủ của hệ thống là Hệ thống đóng vai tra thụ, trước đó Trì Chiếu còn là một cô hồn dã quỷ, nhưng nói là cô hồn dã quỷ thì cũng không đúng lắm, bởi vì cậu mới chết được một ngày, ngay lúc cậu không biết mình nên chủ động đi đầu thai hay là đợi Hắc Bạch Vô Thường đến đón thì hệ thống xuất hiện.
Hệ thống đề xuất một giao dịch với Trì Chiếu, chỉ cần cậu trói buộc với nó, đi tới các thế giới khác đóng vai tra thụ kiếm điểm thành công, 1 thế giới thành công kiếm được 10 điểm thành công, đến khi nào tích lũy được 100 điểm thành công, cậu có thể đổi một chai nước Phục Sinh, đồng nghĩa với việc cậu có thể sống lại và về nhà.
Năm nay Trì Chiếu vừa tròn 20 tuổi, đang trong 3 tháng ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi CET-4 (1), một ngày trước kỳ thi diễn ra, cậu chết. Càng nghĩ càng cảm thấy khó chấp nhận, Trì Chiếu ngay lập tức đồng ý với giao dịch của hệ thống.
(1) CET (tiếng Anh: College English Test, tiếng Trung: 全国大学英语四、六级考试. Kỳ thi tiếng Anh đại học toàn quốc 4, 6 cấp) là kỳ thi ngoại ngữ tiếng Anh của Trung Quốc dành cho sinh viên đại học và sau đại học. Kỳ thi đã được triển khai từ năm 1986 và tới nay có trên 18 triệu thí sinh tham gia hàng năm. Kỳ thi gồm 2 hệ là CET-4 (4 cấp độ) và CET-6 (6 cấp độ).
Sau khi trói buộc xong, cậu nhớ ra một vấn đề vô cùng quan trọng: “Vậy nếu tôi thất bại thì có hình phạt gì không?”
Hệ thống rất thông cảm cho cậu, đã mất mạng rồi mà chỉ số thông minh cũng tụt giảm theo luôn. Đã trói buộc rồi, hỏi câu này còn có tác dụng gì nữa?
Nhưng mà hệ thống vẫn tốt bụng trả lời cậu, không có hình phạt, nhưng nếu cậu liên tục không hoàn thành nhiệm vụ, cậu sẽ bị mắc kẹt trong các thế giới mãi mãi, không thể nghỉ ngơi dù chỉ một ngày, ngày nào cũng phải nỗ lực đóng vai cho đến khi cậu tích lũy được 100 điểm thành công thì thôi.
Nếu là người khác nghe xong có khi còn cảm thấy sợ hãi, dù sao hai chữ “mãi mãi” nghe cũng có vẻ khủng bố lắm, nhưng Trì Chiếu không nghĩ nhiều như vậy, cậu nghĩ như vậy cũng tốt, tuy rằng không thoát ra được nhưng cậu cũng đâu có chết. Không phải chỉ là diễn thôi sao? Có gì khó hơn nữa không?
Lúc này bạn Trì Chiếu ngây thơ vẫn chưa biết mình đã đưa ra một quyết định sai lầm như thế nào.
Hệ thống đóng vai tra thụ, nghĩa hệt như tên, chính là luôn phải đóng vai tra thụ. Bởi vì là người mới nên hệ thống quyết định đưa cậu tới một thế giới có độ khó tương đối thấp, chỉ cần làm đúng theo quy trình, về cơ bản ai cũng có thể thành công.
Trong thế giới này, người mà Trì Chiếu phải đóng vai một người tên là Thích Nguyên, cậu ta cũng là một sinh viên đại học, hơn nữa còn là trẻ mồ côi. Từ khi lên cấp ba, cậu ta luôn được một người đàn ông giàu giúp đỡ chi trả tiền sinh hoạt, học phí, thậm chí cả tiền tiêu vặt cũng là do người đó chu cấp cho, nhưng cậu ta không hề biết ơn hắn chút nào, đã thế còn oán trách, đố kỵ, cảm thấy người này giàu như vậy mà lại chỉ cho cậu ta có chút xíu, quá keo kiệt.
Cậu ta vẫn luôn muốn biết rốt cuộc ai đang giúp đỡ mình, để cậu ta tới cửa đòi tiền, nhưng đối phương giấu quá kỹ, cậu ta không tìm được. Mãi đến khi học đại học, người đàn ông giàu có kia bởi vì không có con, không có người thừa kế, quyền lực trong tay không được đảm bảo, hắn cần có một người thừa kế giả cho tới khi ổn định được địa vị của mình, lúc này hắn mới nghĩ đến Thích Nguyên.
Cuối cùng Thích Nguyên cũng gặp được người nọ, cậu ta biết hắn rất giàu nhưng mà không ngờ lại giàu có như vậy, hóa ra người đàn ông này là hào môn đệ nhất thế gia, gia chủ nhà họ Lý, Lý Nhất Hàn.
Lý Nhất Hàn năm nay 32 tuổi, lớn hơn Thích Nguyên 14 tuổi, khi vừa nhìn thấy anh, Thích Nguyên lập tức thay đổi ý định, không chỉ muốn xin tiền nữa, mà cậu ta còn muốn mọi thứ của Lý Nhất Hàn, từ tiền đến người.
Đọc đến đoạn này, Trì Chiếu đứng hình.
Cái gì gọi là từ tiền đến người? Không phải là điều mà cậu đang nghĩ đấy chứ?
Sự thật chứng minh, đúng như những gì cậu đang nghĩ, với tư cách là một người thừa kế giả, cậu ta chuyển đến nhà của Lý Nhất Hàn, từng bước lấy được lòng tin của Lý Nhất Hàn, sau đó lại cố ý mà như vô tình quyến rũ anh, đáng tiếc, Lý Nhất Hàn mãi mà vẫn chưa cắn câu. Thích Nguyên ở nhà họ Lý càng lâu, cậu ta càng không muốn rời khỏi cuộc sống giàu sang phú quý này. Sau bao nhiêu cố gắng, cuối cùng cậu ta cũng nắm được Lý Nhất Hàn trong lòng bàn tay, rồi lại vô tình phát hiện Lý Nhất Hàn đã lập di chúc, sau khi anh chết, tất cả tài sản sẽ được quyên góp cho các tổ chức từ thiện, người nhà họ Lý và Thích Nguyên đều không nhận được một xu nào.
Thích Nguyên ngay lập tức mất đi hứng thú với Lý Nhất Hàn. Trước kia đã oán hận nay cậu ta lại càng oán hận hơn. Cậu ta một mặt giả vờ cho có lệ với Lý Nhất Hàn, mặt khác cậu ta lại mập mờ với những người đàn ông giàu có khác. Sau khi đối thủ cạnh tranh của Lý Nhất Hàn biết được điều này, anh ta đã cho Thích Nguyên một chút ngon ngọt, khiến Thích Nguyên chủ động làm việc cho anh ta.
Lý Nhất Hàn tin tưởng Thích Nguyên, không phát hiện ra cậu ta thường lấy trộm tài liệu mật của công ty đưa cho đối thủ cạnh tranh, nhưng nhiều lần tái diễn, anh cũng dần nổi lên nghi ngờ. Sau khi phát hiện anh bắt đầu nghi ngờ mình, Thích Nguyên vừa sợ hãi vừa lo lắng, nghĩ đã làm thì làm cho trót, bèn động tay động chân với xe của Lý Nhất Hàn.
Vốn dĩ cậu ta định hại chết Lý Nhất Hàn, nhưng không ngờ Lý Nhất Hàn phúc lớn mạng lớn, không chết mà chỉ mang một thân thương tật suốt đời. Nhân lúc Lý Nhất Hàn bị thương nặng hôn mê bất tỉnh nằm trong phòng ICU, Thích Nguyên đã vơ vét toàn bộ của cải của nhà họ Lý, rồi bỏ trốn mất dạng ra nước ngoài tiếp tục cuộc sống xa hoa phung phí.
Tội nghiệp Lý Nhất Hàn, tỉnh dậy phát hiện bản thân không thể đi lại được nữa, vốn lưu động của công ty cũng không còn, đau khổ nhất chính là sau khi điều tra rõ hết thảy thì phát hiện tất cả đều do Thích Nguyên làm.
Có thể tưởng tượng được Lý Nhất Hàn hận Thích Nguyên nhiều đến mức nào. Thích Nguyên chơi bời ở nước ngoài được hai năm thì nghiện ma túy, số tiền cậu ta lấy đi không bao lâu đã bị cậu ta tiêu hết sạch. Không còn tiền mua ma túy, cậu ta bắt đầu làm nghề cũ, đi quyến rũ đàn ông. Trước đây cậu ta làm như vậy cũng không sao, vì mọi người đều biết cậu ta có Lý Nhất Hàn chống lưng, nhưng bây giờ cậu ta đã không còn chỗ dựa, nghiễm nhiên biến thành cá nằm trong chảo.
Chẳng bao lâu sau Thích Nguyên không chịu nổi nữa, đã nợ nần chồng chất thì thôi, lại còn đắc tội với thế lực ngầm bên đó. Lúc này cậu ta nhìn thấy tin tức trong nước, Lý Nhất Hàn đã trở lại giới kinh doanh, hai chân còn được chữa khỏi một cách thần kỳ.
Thích Nguyên cảm thấy nếu Lý Nhất Hàn không sao, anh nhất định cũng sẽ không trách cậu ta, vậy nên đã dùng số tiền cuối cùng mua vé máy bay về nước, cố gắng tìm người liên lạc với Lý Nhất Hàn.
Cuối cùng, Lý Nhất Hàn cũng đồng ý đến gặp cậu ta, trong căn phòng cho thuê đổ nát, Lý Nhất Hàn cười như ma quỷ, nói với Thích Nguyên rằng tất cả những người khiến cậu ta nghiện ma túy, thúc đẩy cậu ta đắc tội xã hội đen đều là người của anh, mục đích chính là để Thích Nguyên tự bò về, để anh nhìn thấy khuôn mặt thảm thương lúc này của cậu ta.
Thưởng thức đủ rồi, Lý Nhất Hàn ngồi một bên, tận mắt nhìn thuộc hạ đánh gãy hai chân, chọc mù một mắt của Thích Nguyên, sau đó anh mang người rời đi, để lại Thích Nguyên ở đó một mình, để cậu ta tự sinh tự diệt.
Chưa đến ba ngày, Thích Nguyên chết. Chết vì đau, đồng thời cũng chết vì đói.
Nhìn đoạn kết, Trì Chiếu lẳng lặng ngồi dậy, cậu hỏi hệ thống: “Đây là thế giới dành cho người mới à?”
[Đúng vậy, đơn giản lắm đúng không?]
Đơn giản???
Rõ ràng là hard cấp độ địa ngục được không!
Trán Trì Chiếu nổi gân xanh, cậu bóp chặt trán: “Tôi muốn xác nhận lại một lần, nói cách khác, tôi phải đi quyến rũ rất nhiều người, rồi xảy ra quan hệ với tất cả bọn họ?”
[Đúng.]
“Còn lừa Lý Nhất Hàn, bán tất cả bí mật của công ty cho đối thủ cạnh tranh của anh ta. Sau đó, tôi còn phải hại anh ta suýt chết, hai chân tàn tật.”
[Chính xác.]
“Cuối cùng, tôi sẽ bị Lý Nhất Hàn trả thù. Đầu tiên tôi phải chịu cảnh sống khổ sở ở nước ngoài một năm, sau khi về nước, lại bị gãy chân mù mắt, sống thêm một chút rồi cuối cùng chết đói trong một căn phòng đổ nát.”
[Bingo! Có phải rất đơn giản hay không?]
Ha ha, đơn giản ghê luôn.
Trì Chiếu suýt khóc: “Bây giờ tôi hối hận còn kịp không? Con người đằng nào mà chả phải chết, tôi nghĩ yên lặng rời khỏi thế giới này cũng tốt, hay là chúng ta cởi bỏ trói buộc ra đi…”
Nghe thấy suy nghĩ tiêu cực của ký chủ, hệ thống vội vàng an ủi cậu.
[Đừng sợ, khi cảm giác đau đạt tới một mức nhất định, tôi sẽ che chắn giúp cậu, xảy ra quan hệ cũng là giả, tôi có thể cung cấp miễn phí chai nước Một Đêm Xuân Tiêu cho cậu, dùng thoải mái, sẽ không có ai phát hiện ra hai người chưa làm gì cả đâu.]
Bấy giờ Trì Chiếu mới cảm thấy yên tâm, hai chuyện này đều đã giải quyết xong, chỉ còn lại có một chuyện khiến cậu lo lắng.
Nếu lương tâm không cho phép cậu xấu xa như vậy thì sao? TAT
[Chính nhờ bị cậu lừa gạt tình cảm, anh ta mới có thể đạt tới đỉnh cao của sau này. Cậu nhìn đi, trước khi bị cậu lừa gạt tình cảm, Lý Nhất Hàn chỉ là một người đàn ông giàu có sống quy củ, sau khi bị cậu lừa gạt tình cảm, anh ta liền trưởng thành, trở thành một người đàn ông giàu có thủ đoạn thâm độc.]
Trì Chiếu: “...” Nói cũng có lý.
[Lý Nhất Hàn đến rồi, cố lên! Tôi sẽ ở sau lưng âm thầm bảo vệ cậu!]
Lý Nhất Hàn đã đến từ một phút trước, nhìn quanh không thấy ai, cau mày mở cửa phòng tắm ra, nhìn Trì Chiếu đang ngồi dưới đất, sắc mặt tái nhợt, anh giật mình bước tới gần.
“Sao vậy, không thoải mái ở đâu à?”
Tư liệu do hệ thống gửi đến đều là tài liệu chữ, Trì Chiếu không biết Thích Nguyên trông như thế nào, cũng không biết Lý Nhất Hàn trông như thế nào, vừa trông thấy của Lý Nhất Hàn, Trì Chiếu tí thì xuýt xoa thành tiếng.
Đẹp, đẹp trai quá đi!
Người đẹp trai như vậy mà nguyên chủ cũng nỡ xuống tay ư? Thật đáng ghét, cậu ta đúng là không có lương tâm mà!
[...Ký chủ, đừng quên, bây giờ cậu chính là tên xấu xa không có lương tâm kia.]
Im lặng một lát, Trì Chiếu tập trung sự chú ý vào Lý Nhất Hàn, uể oải lắc đầu, muốn vịn bồn cầu đứng lên, cơ thể của nguyên chủ vốn đã gầy yếu, bây giờ lại không có sức, chỉ mới nhấc chân trái dậy, cậu đã lảo đảo chực ngã.
Lý Nhất Hàn vội vàng vươn ra, nhờ có anh, Trì Chiếu mới không ngã xuống đất, cậu nhào vào trong vòng tay của Lý Nhất Hàn.
Người trong ngực gầy như một tờ giấy, trọng lượng nhẹ đến mức gần như không cảm nhận được, nắm cánh tay cậu, Lý Nhất Hàn còn sợ rằng nếu mình bóp quá mạnh, cánh tay này sẽ gãy mất.
Trì Chiếu vốn đã chóng mặt, cú ngã này trực tiếp khiến cậu choáng váng ba giây, đợi đến khi cậu tỉnh táo lại, liền phát hiện mình không còn ở trong phòng tắm nữa, cậu đang nằm trên giường, tay của Lý Nhất Hàn vẫn đặt ở bên hông cậu, anh nói với người ở bên ngoài: “Bác Trương, bác nói với bọn họ một tiếng, cậu chủ không khỏe, bữa tiệc tối nay không đi nữa.”
Trì Chiếu vẫn còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên, một tiếng hoan hô nhảy nhót vang lên trong đầu cậu.
[Quá tuyệt vời luôn anh bạn. Cậu vừa mới ra sân mà đã hiểu được cái tinh túy của sự quyến rũ rồi, cậu thực sự là ký chủ có tư chất nhất mà tôi từng gặp!]
Trì Chiếu:... Gì cơ?