Cố Nguyệt Hoài xoa đầu cô bé, nói khẽ: "Sau này Thiếu Đường đút cho bé thỏ ăn được không nào?"
Yến Thiếu Đường không nói gì, cô bé thò bàn tay nhỏ vào trong giỏ như muốn chạm vào con thỏ nhỏ nhưng lại không dám, Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, túm lấy một con đặt vào lòng bàn tay rồi tiến lại gần cô bé.
Cô bé chớp mắt, cuối cùng đưa tay chạm vào bộ lông xù của bé thỏ, vừa sờ vào một cái cô bé giật nảy mình.
Yến Thiếu Đường nhìn con thỏ rồi lại nhìn chính mình, dường như cảm thấy rất khác biệt.
Cố Tích Hoài ở bên cạnh nhìn mà buồn cười, cậu ấy cười nói: "Cô bé  này chơi vui thế."
Cậu ấy vừa dứt lời thì Cố Đình Hoài đã trở lại, vén rèm lên nói: "Cười cái gì thế?"
"Anh cả!" Cố Nguyệt Hoài để Yến Thiếu Đường tự chơi với bé thỏ, đứng dậy nhìn Cố Đình Hoài đang cười bất lực đưa cho cô một túi giấy trong tay: "Ừ, không phụ sự mong đợi của mọi người, hạt thóc đây, nhưng mà em muốn trồng ở đâu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play