Canh trứng rau củ đơn giản nên rất nhanh đã được nấu xong.
Cố Nguyệt Hoài đút canh cho Yến Thiếu Đường ăn, Cố Đình Hoài cũng nói hết mọi chuyện xảy ra ở trạm y tế cho Cố Chí Phượng. Ông lại không hề nghĩ thoáng như Cố Đình Hoài nói, bước vào nhà mà trông như đã già thêm mười tuổi.
“Cha à, cha cũng đừng sầu muộn quá, vốn dĩ hai người cũng có chung đường với nhau đâu mà.” Cố Tích Hoài thở dài, muốn an ủi cha già thêm vài câu, tiếc là từ trước đến nay cậu ấy không phải người biết lựa lời nên mỗi lần mở lời lại đâm thêm vài nhát dao vào ngực Cố Chí Phượng.
Cố Đình Hoài giật mi mắt, nói khe khẽ: “Được rồi, em bớt nói đi.”
Cố Nguyệt Hoài vờ như không nghe thấy cuộc nói chuyện của họ, cô nói: “Cả nhà uống chút canh cho ấm người đi này.”
Cố Chí Phượng ngồi trên giường với vẻ mặt lạnh tanh, ông cũng không ngắm nghía quả óc chó trong tay nữa, chẳng biết đang nghĩ gì.
“Cha à, hay là cha tìm cho tụi con một người mẹ kế đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play