Cố Nguyệt Hoài hơi mấp máy môi, lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm lặng trước tiên: “Chúng ta ăn cơm trước đi.”
“Đúng rồi đó, chúng ta ăn cơm trước đi cha, cơm nước xong xuôi rồi lại nói.” Cố Tích Hoài vẫn luôn là người giữ chức vụ phông bạt làm nền nghe xong cũng liên tục gật đầu, mấy ngày nay cậu ấy luôn ở trạm y tế huyện, ăn uống không đâu vào đâu, đấy là còn chưa nói đến việc chăm sóc bệnh nhân này còn mệt người hơn so với đi làm việc ấy.
Hơn nữa, cậu ấy vẫn luôn nhớ nhung tay nghề của Cố Nguyệt Hoài, cô nấu ăn vừa thơm mà mùi vị lại ngon, luôn kích thích sự thèm ăn của người ta.
Cố Đình Hoài không lên tiếng nhưng cũng tự giác đi đến bên cạnh bếp lò xới cơm, trong lúc đó còn thoáng nhìn Cố Nguyệt Hoài, hai anh em như ngầm hiểu, có sự ăn ý mà người ngoài không thể xen vào được.
Rất nhanh cơm đã được bê lên bàn.
Cố Nguyệt Hoài cũng không đánh thức Yến Thiếu Đường dậy mà để lại một phần cho cô bé ở trên bếp lò.
“Cha đừng suy nghĩ nữa, ăn cơm trước thôi.” Cố Nguyệt Hoài lấy đũa nhét vào trong tay Cố Chí Phượng, hơi nhíu mày thúc giục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play