Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài có vẻ hơi kinh ngạc, thời buổi này không có sản phẩm công nghệ cao chăm sóc da mà Ngọc Yêu Nương lại có thể giữ được nhan sắc trong suốt hai mươi năm không thay đổi, điều này cho thấy bà ta không phải là người thường. Nhưng bà ta lại bằng lòng ở bên cạnh Khương Bính Nhung nhiều năm rốt cuộc là vì cái gì?
Mà Tần Hữu Công sau khi nghe xong những lời này, tựa như cười khổ, ánh mắt thoáng qua một tia cảm giác mất mát.
Dường như Cố Vĩ cũng biết điều gì đó, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không nói một lời.
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày: “Lão Phùng, tôi có một nghi vấn, nghe ý tứ trong lời nói của ông, xem ra Ngọc Yêu Nương và Khương Bính Nhung có quan hệ không tầm thường. Tuy nhiên sau này ông ta cưới Kỷ Nhiên, thế nhưng Ngọc Yêu Nương lại không hề ghen ghét mà còn sẵn lòng theo ông ta không chút lời oán thán?”
Lão Phùng lắc đầu: “Việc này thì người ngoài không thể nào biết được. Nhưng mà Ngọc Yêu Nương quả thực là trung thành và tận tâm với Khương Bính Nhung. Theo tôi thấy cho dù có bắt được người, Ngọc Yêu Nương cũng sẽ không phản bội cắn ngược lại Khương Bính Nhung đâu. Mọi thứ đều vô ích thôi.”
Nói xong, lão Phùng lại ngồi xuống ghế, cười ha hả nói: “Tôi không nói chứ thời còn trẻ Khương Bính Nhung cũng đẹp trai lắm, không kém cạnh thằng nhóc nhà họ Yến bên cạnh cô bao nhiêu đâu, đã mê hoặc không biết bao nữ đồng chí rồi.”
Cố Nguyệt Hoài dở khóc dở cười, lão Phùng này đúng là một lão ngoan đồng, miệng lưỡi giống như cái muôi lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play