Lão Phùng cười khà khà, chậm rãi uống một ngụm nước, bình tĩnh ung dung nói: “Gấp cái gì chứ?”
Cố Vĩ bặm nhẹ môi: “Bây giờ lửa đã cháy tới lông mày rồi, làm sao mà không gấp cho được?”
Tần Hữu Công cũng bất đắc dĩ cười khổ: “Xin ngài cũng đừng úp úp mở mở nữa, mau nói nhanh đi.”
Lão Phùng hừ nhẹ, đặt tách trà xuống, vỗ vỗ đùi: “Được rồi, vậy tôi sẽ nói cho mọi người nghe.”
“Thất Đao và Lạt Tử theo dõi chặt chẽ, nhìn thấy Sử Uyển Đình đi vào nơi ở của Khương Bính Nhung, nhưng ở không lâu, khoảng nửa giờ sau thì đi ra. Cô ta không đi một mình, khi đó cô ta đi cùng với con trai duy nhất của Khương Bính Nhung là Khương Đồng.”
Nhắc đến việc chính, lão Phùng cũng thu lại bớt bộ dáng lão ngoan đồng, trở nên vô cùng đứng đắn nghiêm túc.
Tần Hữu Công nhíu mày: “Khương Đồng? Cậu ta quen biết Sử Uyển Đình?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play