Lão Phùng bỗng nhiên có chút không vui, ông ấy vắt chéo hai tay ở sau lưng, ngước mắt nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài: “Cô nhóc à, cô đang nghi ngờ tôi đấy ư? Lão già tôi nói một là một nói hai là hai, nói được làm được, chỉ cần cô có thể giúp Hữu Công tỉnh lại, chúng ta thành anh em kết nghĩa!”
Ông ấy nói với giọng đầy uy lực và mạnh mẽ. Dù đã lớn tuổi nhưng khi khoác lên người bộ trang phục thời Đường phẳng phiu khiến cả người toát lên vẻ uy nghi của một người ưu tú có học.
Cố Vĩ thấy lão Phùng không vui vẻ thì lập tức nói: “Lão Phùng à, quân y Cố năm nay mới chỉ có mười chín tuổi thôi mà, tuổi còn trẻ nên chưa trải sự đời, không biết thân phận của ông, ông đừng chấp nhặt với cô ấy ha.”
Nói xong, ông ấy lại đi đến bên người Cố Nguyệt Hoài nhỏ giọng: “Quân y Cố, tính tình của lão Phùng có chút bướng bỉnh, khi tiếp xúc với người khác cũng chưa từng bận tâm thân phận địa vị, cô cũng đừng quá lo lắng, cứ đồng ý đi, không có hại cho cô đâu.”
Sau khi nói xong lại sợ cô gái nhỏ này không hiểu chuyện, không hiểu hết ý nghĩa trong lời nói của ông ấy.
“Thôi, vẫn nên nói cho cô biết vậy, lão Phùng này chính là vị Diêm Vương sống Cái Bang tiếng tăm lừng lẫy khắp chốn đấy, đồ đệ dưới tay ông ấy có đủ loại người, nhiều vô số. Cho nên nếu thật sự trở thành anh em kết nghĩa của ông ấy là sau này cô có thể đi ngang đấy biết không?”
Cố Nguyệt Hoài hơi ngạc nhiên: “Cái Bang? Đây không phải là cái tên được bịa ra ở trong tiểu thuyết võ hiệp sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play