Sân nhỏ nhà họ Điền bên cạnh vừa mới được dọn dẹp lại, Phan Ngọc Lương, một đại thiếu gia chưa bao giờ phải động tay vào việc nặng nhọc, mệt đến mức không đứng thẳng được dậy. Nhưng lại nhìn Điền Tĩnh cũng đang vác cái bụng to lau chùi bụi bặm nên cũng không thể nói ra được lời bực tức gì.
Phan Ngọc Lương nhìn Điền Tĩnh, mím môi, trên mặt hiện lên một tia mong đợi, giọng điệu có chút nịnh nọt: “Tiểu Tĩnh, sau khi xử lý xong Cố Nguyệt Hoài, chúng ta trở về Thủ đô đi, dưỡng thai thật tốt rồi sinh con, được không?”
Anh ta và Điền Tĩnh quen biết nhau cứ như một vở kịch. Khi đó, cô ta đang đi tìm thầy bói trên đường phố.
Lúc ấy, thần bói đeo kính râm, đội mũ chỉ tay về phía anh ta và nói: “Chính là anh ta.”
Phan Ngọc Lương nghĩ anh ta sẽ không bao giờ quên cách Điền Tĩnh quay sang nhìn anh ta, vui vẻ và tin tưởng, như thể anh ta là tất cả đối với cô ta. Khoảnh khắc đó anh ta như bị thứ gì đó đánh trúng vào tim và mọi thứ sau đó đều vượt ngoài tầm kiểm soát của anh ta.
Họ bên nhau không lâu, Điền Tĩnh đã có thai, vì vậy mà cô ta đã vô cùng vui mừng.
Nhưng anh ta luôn có cảm giác rằng mình không thể giữ chặt được Điền Tĩnh. Rõ ràng hai người họ đã thân thiết đến mức kề vai sát cánh, có tình cảm sâu đậm. Thậm chí trong bụng cô ta còn đang mang đứa con của anh ta, nhưng hết lần này đến lần khác anh ta vẫn luôn có cảm giác nghi ngờ đến kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play