Cố Nguyệt Hoài nhướng mi, nhẹ gọi một tiếng: “Anh.”
Cố Đình Hoài nhìn nụ cười trên mặt em gái, tâm trạng căng thẳng ban đầu bỗng nhẹ nhõm hẳn đi. Những lời mắng mỏ đã chuẩn bị trong lòng biến thành lo lắng: “Em có sao không? Không bị thương chứ? Không nói tiếng nào mà chạy đến tiền tuyến, em không sợ dọa chết mọi người sao?”
Lúc đầu, họ không biết rõ tình hình cụ thể nhưng khi nhìn thấy các tin tức trên báo về chiến tranh ở tiền tuyến, còn gì mà họ không hiểu rõ? Cô bé này chỉ mới mười chín tuổi, nhưng lại vô cùng dũng cảm, dám một mình vượt núi lội suối, cũng dám lao vào giữa làn mưa đạn.
Nghĩ như vậy, Cố Đình Hoài lại nhìn về phía Yến Thiếu Ngu với ánh mắt phức tạp.
“Anh cả.” Yến Thiếu Ngu ngoan ngoãn gọi một tiếng, nhanh chóng làm quen với thân phận em rể của mình.
Khi anh nhìn thấy ánh mắt có vẻ hơi trách móc của Cố Đình Hoài thì mím môi im lặng một lúc. Quả thật nếu Thiếu Ly vì một người đàn ông mà chạy ra tiền tuyến xa xôi, chỉ sợ anh sẽ không chỉ trách móc đơn giản như vậy.
Yến Thiếu Ngu hơi cúi người, lặng lẽ nói: “Anh cả, tất cả là lỗi của em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT