Nói đến chuyện này, Bạch Mai không nhịn được nhíu mày, thật cẩn thận nói: “Vẫn chưa có tin tức gì của Thiếu Ngu sao?”
Người trong nhà đều biết Yến Thiếu Ngu đến tiền tuyến, ngày thường cũng không ai dám nhắc đến, sợ khơi dậy sự bất an trong lòng cô.
Cố Nguyệt Hoài rũ mắt, lắc lắc đầu, đã gần nửa năm, vẫn luôn không có tin tức gì của Yến Thiếu Ngu, không phải cô không viết thư gửi đến quân khu, thậm chí còn nhờ Từ Xuyên Cốc đưa đi mấy phong thư, đáng tiếc, tất cả đều như đá chìm đáy biển, không có một chút hồi âm.
Cô không biết là bởi vì tình hình chiến tranh ở tiền tuyến quá mức kín đáo hay là đột nhiên có biến cố gì đó xảy ra.
Bạch Mai thở dài, môi khẽ nhúc nhích, muốn khuyên bảo vài câu giải sầu, nhưng lại nói không nên lời, tình huống ở nơi tiền tuyến kia có thể thay đổi trong nháy mắt, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, xui xẻo thì cũng có khối người chết mất xác.
Cố Nguyệt Hoài thay quần áo, nói với Bạch Mai: “Đi làm việc thôi.”
Cô có thể an ổn chờ ở huyện Thanh An là do tự tin với việc đời trước Yến Thiếu Ngu vẫn luôn bình an sống đến cuối cùng, Điền Tĩnh cũng không có giao thoa gì với Yến Thiếu Ngu, hơn nữa còn ở xa Thủ đô, không có người nào nhúng tay vào thì vận mệnh của anh không thể thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT