“Thật sao?!” Yến Thiếu Ly hít một hơi đầy kinh ngạc, nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài bằng ánh mắt khó tin.
Quãng thời gian này, cô ấy cũng đã nghe rất nhiều người trong đại đội bàn tán về chuyện của phố lương thực, ngay cả lúc đám người Lôi Nghị và Uông Tử Yên chạy tới tìm cô ấy để chơi thì hầu như trong miệng cũng toàn nhắc tới chuyện ở phố lương thực, đủ thấy được độ nổi tiếng lớn đến cỡ nào.
Nhưng mà một nơi như vậy, lại là của chị dâu Cố Nguyệt Hoài của cô ấy ư?
Không chỉ mỗi Yến Thiếu Ly mà tất cả mọi người trong phòng cũng đều thấy choáng váng, đưa mắt nhìn nhau hồi lâu. Cố Chí Phượng hắng giọng nói: “Bé con, phố lương thực đó thật sự là của con? Nhưng con chỉ tới thành phố Phong một chuyến, sao lại có thể lập nên phố lương thực được?”
Ông bày ra vẻ mặt mờ mịt, mà Cố Tích Hoài lại bỗng nhớ tới chuyện Cố Nguyệt Hoài nói mình đã bị bọn buôn người ở thành phố Phong bắt cóc.
Cậu ấy khẽ liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài, lớn tiếng đáp: “Cha! Con biết! Con có thể kể lại chi tiết chuyện này với cha!”
Cố Nguyệt Hoài nhìn nụ cười như tiểu nhân đắc ý trên gương mặt của Cố Tích Hoài thì không khỏi xoa thái dương, cái ông anh này...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT