“Cô, cô nói bậy cái gì đó?” Từ Đông Mai hoảng sợ, giết người ư? Hoàng Thịnh giết người sao? Bà ta lại nghĩ đến số tiền mà mình đã nhận, cho đến giờ vẫn còn cất trong tủ, nếu cảnh sát thật sự điều tra thì bà ta không thể nào giải thích được.
Bà ta liếc nhìn xung quanh, đột nhiên lao nhanh ra khỏi bệnh viện.
Cố Nguyệt Hoài dùng một tay nắm lấy cánh tay bà ta, cười nhẹ: “Gấp cái gì chứ? Dù sao cũng chỉ có một con đường về, cùng đi thôi.”
Nói rồi, không đợi Từ Đông Mai trả lời, cô kéo tay bà ta đi ra khỏi bệnh viện.
“Đi thôi Tiểu Mai, chúng ta về nhà.” Cố Đình Hoài biết hôm nay tâm trạng Bạch Mai không tốt, muốn cô ấy về nghỉ ngơi.
Bạch Mai nhìn theo Từ Đông Mai và Cố Nguyệt Hoài, hơi lo lắng, gật đầu rồi nói với đồng nghiệp về việc xin nghỉ phép, rồi cùng Cố Đình Hoài băng qua đám đông đuổi theo sau.
Người trong đám đông tò mò dõi theo, nghe nói đến người Thủ đô, Hoàng Thịnh, giết người, họ cũng cảm thấy hứng thú hơn. Dù sao ở cái thị trấn nhỏ này, trộm cướp là chuyện thường ngày, nhưng giết người thì rất hiếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play