Cố Nguyệt Hoài nói chuyện rất bình tĩnh nhưng lọt vào tai của mọi người trong phòng thì không khác nào là một quả lựu đạn. 
“Kết, kết hôn? Con đi tỉnh H một chuyến xong là kết hôn?!” Cố Chí Phượng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, nhìn Nguyệt Hoài vừa ngạc nhiên vừa đau đớn, như có cảm giác cải trắng nhà trồng bị heo ủi, cho dù ông biết Yến Thiếu Ngu cũng không tính là heo.
Cố Tích Hoài cũng có chút khiếp sợ, quay đầu ngạc nhiên liếc nhìn với Yến Thiếu Ương.
“Kết hôn?! Nói như vậy bây giờ em phải gọi chị là chị dâu thật ạ?” Yến Thiếu Ly mới vừa dỗ Yến Thiếu Đường vào giấc, khi ra ngoài thì đã nghe thấy một tin tức động trời như vậy thì ánh mắt của cô ấy bỗng sáng rỡ như bóng đèn.
Cố Nguyệt Hoài ném cho cô ấy một ánh mắt khẳng định: “Gọi đi! Nhưng mà không có bao lì xì đâu.”
Yến Thiếu Ly trợn mắt nhưng rồi vẫn mỉm cười tiến tới ôm lấy cánh tay của Cố Nguyệt Hoài: “Chị dâu, chị dâu! Bao lì xì này chị không tránh được đâu, khi nào anh chị kết hôn thì em là em chồng, kiểu gì cũng phải có một bao lì xì thật dày!”
Yến Thiếu Ương liếc mắt ra hiệu cho Yến Thiếu Ly, bảo cô em gái tăng động nhà mình nói bớt đi mấy câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play