Hoàng Phượng Anh che miệng, mãi vẫn chưa thể lấy lại được tinh thần, nhưng nhìn vẻ mặt đau đớn của Lý Nhĩ Tân trông không giống là xác chết vùng dậy. Bà ấy nói: “Chuyện, chuyện này là sao vậy? Tiểu Cố, cháu, cháu là thần tiên ư? Có thể cướp người từ tay Diêm Vương về?!”
Ánh mắt của Vương Bồi Sinh cũng rất khiếp sợ, nhưng ngược lại rất kính nể nói: “Không ngờ rằng Tiểu Cố lại là thần y có y thuật cao siêu!”
Ông ấy là người theo chủ nghĩa duy vật, đương nhiên hiểu Lý Nhĩ Tân có lẽ vẫn còn thoi thóp, là được Cố Nguyệt Hoài cứu sống.
Người nhà họ Cố đều quay ra nhìn nhau, đều không thể tin được, Yến Thiếu Ly cũng không để ý nhiều như vậy, cô ấy kích động vung nắm tay nói: “Nguyệt Hoài giỏi quá! Nguyệt Hoài giỏi quá! Để tôi xem sau này còn ai dám mò đến nhà tôi gây sự nữa hay không!”
Cô ấy còn trẻ tuổi, năng lượng dồi dào, lời nói cũng rõ vẻ tự hào cùng và ngây thơ.
Yến Thiếu Ương bật cười, duỗi tay xoa đầu Yến Thiếu Ly, dặn dò nói: “Không được gọi Nguyệt Hoài, phải gọi là chị Nguyệt Hoài.”
Yến Thiếu Ly thè lưỡi, hơi ngượng ngùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT