Hình Kiện muốn đưa tay sờ cổ, nhưng chưa kịp động, con dao lạnh lẽo đã chạm vào da thịt anh ta.
Anh ta lại hít một hơi thật sâu, ngẩng lên trời đảo mắt: “Được rồi, tôi không động, cô cũng đừng động, bình tĩnh một chút.”
“A a a, a a.” Hổ Tử dùng tay ra hiệu, miệng không ngừng phát ra âm thanh, nhìn con dao trong tay cô, sự lo lắng trong mắt cậu bé gần như thể hiện ra ngoài. Cố Nguyệt Hoài hơi nheo mắt, nhìn cảnh này, cô bắt đầu nghi ngờ liệu sự tàn nhẫn mà Hổ Tử phải chịu có phải do người này gây ra không, chẳng lẽ còn có gì cô chưa biết?
Hình Kiện lắc lắc chân, gọi Hổ Tử lại, miệng nói chuyện với Cố Nguyệt Hoài: “Cô muốn làm gì? Muốn tôi thả cô? Hay là thả cả Hổ Tử nữa?”
Hổ Tử rụt rè đến gần, để cho Hình Kiện xoa đầu cậu bé, khuôn mặt nhỏ bẩn thỉu còn nở nụ cười.
Nghe thấy nói sẽ thả mình đi, nụ cười trên mặt Hổ Tử lại vụt tắt, cậu bé nắm lấy tay Hình Kiện, nghiêm túc lắc đầu, rồi chỉ vào mình, sau đó chỉ vào Cố Nguyệt Hoài, vẻ mặt trông rất lo lắng.
Cố Nguyệt Hoài cau mày: “Nhóc nói là, nhóc không đi, muốn tôi đi hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play