Cố Nguyệt Hoài xoa xoa ngón tay, nở nụ cười mỉa mai.
Anh Hình này quả nhiên là kẻ nhẫn tâm tàn độc ra tay không chút do dự, nếu kiểu người này đi đúng đường, không chừng còn có thể làm nên chuyện lớn, chỉ là không biết Tống Kim An có chịu nổi không thôi.
Trong lúc Cố Nguyệt Hoài nhắm mắt nghỉ ngơi, tiếng rên rỉ đau đớn bên ngoài càng trở nên rõ ràng hơn.
Không biết đã qua bao lâu, tiếng rên đau đớn kia biến mất, tiếng của Tống Kim An cũng im bặt không nghe thấy nữa.
Cố Nguyệt Hoài thở dài, vừa như tiếc nuối lại vừa như bất đắc dĩ: “Không lẽ chết rồi sao?”
Không biết có phải để thỏa mãn sự tò mò của cô hay không, rất nhanh sau đỏ ngoài cửa sắt lại vang lên một loạt tiếng bước chân, lần này cô không nằm xuống giả vờ ngủ nữa mà chỉ ngồi khoanh chân lại, cô muốn xem Tống Kim An thê thảm đến mức nào.
Cửa sắt được mở ra, bên ngoài, tuyết vẫn rơi đầy trời, có ánh sáng chói mắt lọt vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT