Cố Đình Hoài hơi ngại ngùng, anh ấy quét mắt xung quanh, nhìn xã viên đồng nghiệp khác.
Tính tình anh ấy hiền lành, làm việc không lười biếng cũng không gian dối, cho dù trước đây nhóm xã viên có thành kiến với anh ấy nhưng sau buổi sáng hôm nay họ đã có chút suy nghĩ khác, khi nghe thấy tiếng chào hỏi của Cố Nguyệt Hoài, họ đẩy Cố Đình Hoài để anh ấy đi qua nghỉ ngơi một lát.
Mặt Cố Đình Hoài lộ ra vẻ cảm kích, anh ấy liên tục nói cảm ơn, lập tức leo lên dốc rồi chạy chậm đến bên cạnh Cố Nguyệt Hoài.
"Anh cả! Cho em xem tay anh đi." Cố Nguyệt Hoài chờ anh ấy đến gần, kéo bàn tay anh ấy qua nhìn một chút, khi nhìn thấy, đáy mắt cô không nhịn được mà thấy cay cay, chỉ thấy lòng bàn tay trắng nõn thon dài ban đầu của anh ấy bây giờ đã bong ra một lớp da, đỏ đến mức làm người ta sợ hãi.
Cố Đình Hoài vội vàng giấu tay ra sau lưng, cười ngây ngô nói: "Không sao đâu mà, anh cả không đau."
Cố Nguyệt Hoài cụp mắt không nói gì, không đau sao? Làm sao có thể không đau được chứ?
"Uống nước đi anh cả." Cố Nguyệt Hoài không nói thêm gì nữa, đổ nước trong bình gốm ra, Cố Đình Hoài nhận lấy rồi uống một hơi cạn sạch, không khỏi kêu lên giống như Cố Chí Phượng: "Bé con, em bỏ đường vào sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play