Cố Nguyệt Hoài đi rất xa mới nhìn thấy Cố Chí Phượng đang cúi người hốt phân trong rừng.
Ông nhận làm công việc hốt phân sống, nhưng lại không chỉ đơn giản là hốt phân, khi nhóm xã viên không hốt đầy giỏ phân, người hốt phân cũng phải dùng gậy hốt phân giúp họ hốt phân, đa số đều là những nơi mà đàn heo, bầy chó, trâu cày thường đi lại vào ban ngày, phân rất nhiều.
Đôi khi phải đến chuồng heo hoặc chuồng bò hốt phân, công việc đó mệt mỏi hơn nhiều, gần như không có thời gian nghỉ ngơi.
"Cha!" Cố Nguyệt Hoài vẫy tay hô to, Cố Chí Phượng lập tức ngẩng đầu lên.
Vừa nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, trên mặt ông lập tức tràn ngập vui mừng: "Bé con! Sao con lại đến đây?"
Cố Nguyệt Hoài nhìn hai gò má đỏ bừng và mồ hôi nhỏ từng giọt trên khuôn mặt ông, cô cảm thấy hơi đau lòng, nhưng đa số người ở niên đại này đều như thế, muốn sớm hòa nhập vào đại đội, làm việc đồng áng kiếm công điểm là con đường nhanh nhất.
"Con tới đưa nước cho cha, cha, anh cả đâu rồi ạ?" Cố Nguyệt Hoài nhanh nhẹn đổ nước trong bình gốm vào bát gốm trên đỉnh bình, sau đó đưa cho Cố Chí Phượng, còn liếc nhìn xung quanh, nhưng đáng tiếc là không thấy Cố Đình Hoài đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT